Bạch Hiểu Vũ suy nghĩ, sau này cậu phải thử xem có thể bổ sung hoàn chỉnh công thức thuốc này không.
Hiện tại, Lăng Ưng và Trần Khải có thể thoải mái biến thành thú hình mà không gặp vấn đề gì. Những người lẻn vào đây, không biết đã bị hai người họ bắt lại bao nhiêu lần. Cậu từng nhìn thấy họ chiến đấu, sức chiến đấu hoàn toàn không cần phải nghi ngờ gì.
Tất nhiên cậu rất chào đón những cựu chiến binh này.
Bạch Hiểu Vũ nói: “Được, đúng lúc bên chúng tôi còn chưa tìm được người bảo vệ.”
Tô Nhiên nghe thấy vậy, khuôn mặt đầy vẻ phấn khích: “Tôi thay mặt cho Quân đoàn mười sáu cảm ơn cậu. Nói thật là mỗi năm đều có những chiến sĩ bị thương nặng vĩnh viễn đều không thể lên chiến trường. Lúc lão đại còn sống, có thể giành giúp họ rất nhiều phúc lợi, bên trên không dám đối đầu trực tiếp với lão đại, phần lớn đều được sắp xếp công việc. Hiện tại lão đại mất tích, người bị thương của năm nay đều bị bên trên ra lệnh bắt họ xuất ngũ. Chỉ cho một số ít được chuyển sang làm văn chức, những người đó đều còn đủ chân tay. Mà những người còn lại kia đều sẽ bị buộc trục xuất. Vì vậy tôi mới đến hỏi phía cậu có cần người không. Ngoài những người đã được Lão Nguyên soái sắp xếp ra, hiện tại còn khoảng một nghìn chiến sĩ, cậu cần bao nhiêu?”
Bạch Hiểu Vũ suy nghĩ, thấy mình thật sự cần nhân viên, nói: “Tất cả.”
Tô Nhiên: “Vậy bây giờ tôi sẽ đi sắp xếp, trong vòng một tuần, đảm bảo sẽ đưa người đến.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play