Từng tiếng, càng lúc càng nhanh.

Quả trứng đen lớn: “Đừng có sờ người ta nữa, bố nói rồi, chỉ có vợ mới được sờ.”

Bạch Hiểu Vũ không nghe thấy, quả trứng dưới lòng bàn tay dường như trở nên rất căng thẳng.

Cậu rút tay về, nhớ tới đây là một quả trứng, ánh mắt càng thêm dịu dàng: “Đừng sợ, tao sẽ không làm hại mày.”

Cậu quay đầu nhìn về phía Dư Tây: “Tiểu Tây, chúng ta nghĩ cách đưa nó ra ngoài.”

Dư Tây gật đầu, tuy không tình nguyện lắm, sao cậu ấy lại cảm thấy từ khi quả trứng này xuất hiện, cả buổi tối anh Bạch đều chú ý đến quả trứng?

Hơn nữa, không hiểu sao quả trứng này lại khiến cậu ấy có cảm giác khó chịu, lúc mới về, nếu không phải ở trong phòng anh Bạch thì cậu ấy đã xông lên đánh nhau với quả trứng đen rồi.

Bạch Hiểu Vũ muốn kéo quả trứng ra, cậu tiến lên vỗ vỗ quả trứng đen lớn, bảo nó thả lỏng. Sau đó giang hai tay ôm lấy thân trứng, dùng sức kéo ra ngoài.

Quả trứng đen lớn run lên, cậu ấy ôm... ôm... mình?

Có phải cậu muốn làm vợ mình không?

Nhưng bây giờ có phải hơi sớm không, người ta còn chưa nở ra mà?

Không ổn lắm nhỉ?

Bạch Hiểu Vũ dùng hết sức lực, quả trứng đen lớn vẫn không nhúc nhích.

Dư Tây thấy vậy, mặc dù không thích quả trứng đen này nhưng cũng không nỡ nhìn Bạch Hiểu Vũ vất vả, chủ động tiến lên: “Anh Bạch, để em giúp anh.”

Bạch Hiểu Vũ cảm thấy với thể chất hiện tại của mình thì có lẽ không thể lôi ra được, gật đầu: “Cẩn thận một chút, đừng làm vỡ trứng.”

Dư Tây: “Vỏ trứng của nó rất cứng, dùng cơ giáp cấp S bắn phá cũng không sao.”

Cậu ấy nói xong đi lên, sau khi hoàn hồn cũng ngẩn ra, sao cậu ấy lại biết nhiều như vậy? Thôi, mau chóng lôi tên này ra, ném ra khỏi phòng anh Bạch. Euphoria x TYT

Thấy Dư Tây đến gần, quả trứng lập tức cảnh giác.

Con sói này muốn làm gì?

Ngay khi Dư Tây đưa tay muốn ôm lấy quả trứng đen thì nó như bị kích thích, lập tức múa may, ra sức đập bay Dư Tây, cả bức tường bên cạnh cũng bị đập trúng.

Cả bức tường đổ sập, bụi bay mù mịt rồi lộ ra căn phòng bên trong.

Bạch Hiểu Vũ: “...”

Cậu còn chưa kịp nói gì, một bóng xám lóe lên, lao thẳng về phía quả trứng nửa đen nửa bạc đang lao ra.

Sau đó là đủ loại tiếng ầm ầm, tiếng nổ, tiếng tường nứt...

Bạch Hiểu Vũ nhìn tro bụi rơi xuống đầu và hai người đang đánh nhau túi bụi, quay người bảo robot pha trà, ngồi trên chiếc ghế duy nhất còn nguyên vẹn uống trà.

Tuổi trẻ thật là tràn đầy sức sống.

Cậu mở quang não, lên mạng vũ trụ tra xem việc sửa chữa nhà bị phá hủy ở mức độ bị oanh tạc cần bao nhiêu điểm tín dụng.

Vừa nhìn thấy giá cả sửa chữa, Bạch Hiểu Vũ lập tức đặt mua một lò luyện đan mới... Cậu liếc nhìn lò luyện đan tả tơi lồi lõm bị Đại Hắc mặc thành váy, xem ra vẫn nên có hai cái cho chắc. Đồng thời đặt hàng trên Thảo dược Dương Thị. Thảo dược mua lần này không giống như trước, mua hơn một trăm loại. Bây giờ cậu chỉ mua thảo dược chính, tất cả thảo dược loại phụ trợ đều bị cậu loại bỏ.

Mười mấy loại thảo dược, cho dù Dương Vọng cho cậu đặc quyền có thể tự đặt số lượng mua thảo dược thì mỗi loại một trăm cây cũng tốn gần chín mươi nghìn điểm tín dụng. Cộng thêm hai lò luyện đan, tổng cộng tốn một trăm ba mươi nghìn điểm tín dụng.

Nhìn số dư hơn hai mươi nghìn cuối cùng, lại nhìn căn phòng này. Thở dài, xem ra phải nhanh chóng kiếm tiền sửa chữa mới được.

Lúc này, một tiếng nổ vang lên, lò luyện đan bay về phía ngược lại với Bạch Hiểu Vũ, lăn trên mặt đất mấy vòng mới dừng lại.

Bạch Hiểu Vũ đi tới, lò luyện đan này lồi lõm méo mó, cậu kiểm tra một chút: “Vẫn còn dùng được.”

Cậu nhìn thời gian, hét vào làn khói mù mịt: “Đại Hắc, Tiểu Tây, muộn rồi, chuẩn bị rửa mặt nghỉ ngơi.”

Vừa dứt lời, một sói một trứng lao ra khỏi làn khói mù mịt. Tốc độ của sói xám rất nhanh, chạy đến bên cạnh Bạch Hiểu Vũ trước, quả trứng đen chậm hơn một chút. Nó nhảy lò cò đến trước mặt Bạch Hiểu Vũ, bỗng nhiên nhảy mạnh vào giữa Bạch Hiểu Vũ và sói xám, húc bay sói xám ra ngoài.

Sói xám quay lại lập tức nằm sấp, nhe răng về phía quả trứng đen, lần này quả trứng đen chen vào bên cạnh Bạch Hiểu Vũ, còn ấm ức run lên với Bạch Hiểu Vũ.

Bạch Hiểu Vũ bị dính đầy tro bụi, khóe miệng giật giật, quả trứng này hoạt bát quá đi.

Cậu đưa tay vỗ quả trứng đen: “Còn quậy nữa là tao giận đấy.”

Nói xong quay đầu nói với sói xám: “Tiểu Tây, cậu về trước đi, ở đây cứ giao cho tôi.”

Sói xám hơi do dự, cuối cùng nhe răng về phía quả trứng đen rồi mới không tình nguyện rời đi. ( truyện trên app T Y T )

Sau khi Dư Tây rời đi, quả nhiên quả trứng đen yên tĩnh lại. Cả quả trứng đứng trước mặt Bạch Hiểu Vũ, dường như đang lặng lẽ quan sát cậu.

Bạch Hiểu Vũ bảo người máy dọn dẹp phòng, nhìn quả trứng đen lớn, suy nghĩ một chút mới nói: “Đại Hắc, lát nữa đi đến Sở Bồi dưỡng ở tầng dưới với tao, ở đó có thiết bị ấp trứng chuyên dụng. Bây giờ tao đi tắm trước, nhanh thôi.”

Tường giữa phòng khách và phòng ngủ bị phá hủy, phòng tắm lại không sao.

Quả trứng đen lớn nghe thấy hai chữ tắm rửa, cũng nhảy lò cò đi theo phía sau Bạch Hiểu Vũ.

Bạch Hiểu Vũ quay đầu lại, quả trứng đen lớn phủi phủi tro bụi trên người.

Cậu hơi dở khóc dở cười: “Mày cũng muốn tắm?”

Quả trứng đen lớn vui vẻ nhảy lên một cái, giống như gật đầu vậy.

Bạch Hiểu Vũ dẫn quả trứng đen lớn vào phòng tắm, cậu mở vòi hoa sen, vẫy tay với quả trứng đen: “Lại đây, tao tắm cho mày trước.”

Quả trứng đen lớn tự dưng lại chạy ra ngoài, trong đầu đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ xa lạ, họ còn chưa gặp phụ huynh, chưa đăng ký, chưa có danh phận thì sao có thể lợi dụng vợ được chứ?

Bạch Hiểu Vũ nhìn quả trứng đen lớn đột nhiên thay đổi, lại không tắm nữa?

Sau khi quả trứng đen lớn ra khỏi cửa thì đứng canh ở cửa phòng tắm, tròn vo đen thui, giống hệt một quả trứng vọng phu.

Chờ đã, tại sao vừa nãy nó lại chạy ra ngoài? Tại sao trong đầu lại đột nhiên xuất hiện những quy tắc kỳ quặc?

Người ta chỉ muốn Bạch Bạch tắm cho thì làm sao? Cút xéo đi, đừng ảnh hưởng đến nó!

Ây da, được Bạch Bạch tắm cho nhất định rất thoải mái.

Đợi đến khi Bạch Hiểu Vũ ra ngoài thì thấy quả trứng đen lớn đang lăn qua lăn lại ở cửa, trông rất vui vẻ.

Bạch Hiểu Vũ cảm thấy buồn cười, bảo quả trứng đen lớn đi đến Sở Bồi dưỡng với cậu. Ở đó có thiết bị chuyên dùng để làm sạch cho trứng.

Đến Sở Bồi dưỡng, Bạch Hiểu Vũ tìm được lồng năng lượng lớn nhất, cao bằng một người, cũng lớn hơn quả trứng một chút.

Cậu mở lồng năng lượng, nói với quả trứng đen lớn: “Đại Hắc, vào đây, sau này nơi này là giường của mày.”

Quả trứng đen lớn nhìn lồng năng lượng hơi chê bai, đây không phải giường của nó đâu. Loại máy bồi dưỡng cứng ngắc lạnh lẽo này, nó không thích đâu.

Nhưng mùi vị dung dịch dinh dưỡng cực phẩm bên trong chắc chắn khá tốt, đúng là thứ nó cần.

Hơn nữa Bạch Bạch đang nhìn nó đầy mong đợi, nó miễn cưỡng lên vậy.

Sau khi quả trứng đen lớn nhảy lên, hệ thống tự động giúp làm sạch, Bạch Hiểu Vũ nhìn nước rửa chuyển sang màu xám, nghĩ đến hành động anh hùng vừa nãy của tên này, trong mắt lóe lên vẻ hiểu rõ.

Sau khi cài đặt chương trình xong, Bạch Hiểu Vũ chào tạm biệt quả trứng đen lớn rồi quay về phòng.

Mệt mỏi cả ngày, thân thể nhỏ bé này của cậu thật sự không chịu nổi.

Quả trứng đen lớn nhìn Bạch Hiểu Vũ rời đi, cả quả trứng yên tĩnh trở lại.

Đợi đến khi dung dịch bồi dưỡng được pha loãng chảy vào lồng năng lượng của nó, quả trứng đen lớn lại nhảy dựng lên.

Dở quá!!!

Vừa đắng vừa chát vừa cay vừa nóng, rốt cuộc đây là thứ gì?!

Người ta không muốn ăn nữa đâu.

Sau đó quả trứng hút sạch sành sanh, chỉ chừa lại lượng của một ngày cho những quả trứng khác.

Nửa đêm, quả trứng đen lớn vô cùng tủi thân, vừa khóc vừa nhảy lên giường Bạch Hiểu Vũ.

Dung dịch bồi dưỡng đó khó ăn quá, Bạch Bạch, người ta cần an ủi.

Bạch Hiểu Vũ đang ngủ say, cơ thể này của cậu ngủ rất say, nửa đêm bị đánh thức bởi tiếng nổ, cả người lăn xuống đất.

Ngẩng đầu nhìn, chiếc giường đơn một mét của cậu bị một vật khổng lồ tròn vo đen thui nặng cả ngàn cân bò lên giường đè sập.

Bạch Hiểu Vũ gần như không tin vào những gì mình nhìn thấy, cậu nằm trên sàn nghi ngờ về cuộc đời một hồi lâu.

Dường như bên tai vẫn còn văng vẳng tiếng động lớn khi chiếc giường bị sập khiến đầu óc cậu vẫn còn ong ong.

Lúc cậu ngẩng đầu lên nhìn thì chiếc giường đã tan tành, trên đó có một quả trứng đen lớn đang chui vào chăn, nó nhích từng chút một, không dám đối diện với Bạch Hiểu Vũ.

Sau khi bật đèn, mọi thứ hiện đã hiện rõ trước mắt.

Cả chiếc giường bị phá hỏng, ở cuối góc giường có một quả trứng đen lớn đang nằm. Chăn được kéo phủ lên phần trước của trứng, mà nó cũng đang cố thu "đầu trứng" vào trong chăn. Nhưng tiếc thay, chiếc chăn hoàn toàn không đủ lớn để che kín thân trứng khổng lồ, nên để lộ nửa "mông trứng" ra ngoài.

Quả trứng đen dường như biết mình đã gây họa nên đang cố gắng che giấu bản thân. Khi cảm nhận được ánh mắt của Bạch Hiểu Vũ, nó lập tức run rẩy.

Nhìn quả trứng đen phá tan cả phòng khách lẫn phòng ngủ, chỉ trong chưa đầy một đêm đã để lại những chiến tích vĩ đại ở chỗ mình, khóe miệng Bạch Hiểu Vũ giật giật, cố gắng tự nhủ, đây là quả trứng đã cứu mạng mình, là ân nhân cứu mạng, ân nhân cứu mạng!

Khi Bạch Hiểu Vũ chú ý đến chỗ khác, cậu đã nhanh chóng nhận ra phần vỏ trứng lộ ra ở dưới không hoàn toàn đen tuyền, mà có hai dấu trắng như vết móng vuốt. Quan sát kỹ hơn, cậu phát hiện ở phần trên cũng có hai dấu tương tự.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play