Cho đến tối, Bạch Hiểu Vũ mới hoàn thành việc luyện chế hai phần thuốc.
Dịch bồi dưỡng này nhiều hơn dịch Tẩy Tủy, đổ đầy ống nghiệm có đường kính 5 cm, cao 8 cm.
Cậu đặt hai ống thuốc trong suốt đặt cạnh nhau so sánh, rõ ràng ống sau loại bỏ các loại dược liệu phụ thì trong hơn, có dược tính hơn. Còn ống kia, màu thuốc tối hơn, trông đặc hơn, hiệu quả kém hơn nhiều so với ống trước.
Phòng nuôi cấy có thiết bị kiểm tra chuyên dụng, Bạch Hiểu Vũ mang hai lọ nuôi cấy xuống tầng, đổ một ít ra để kiểm tra.
Hai kết quả cùng lúc xuất hiện.
Dịch bồi dưỡng sau khi tinh giản - Cấp S
Dịch bồi dưỡng giữ nguyên công thức ban đầu - Cấp A
Xem ra cậu đã nghĩ đúng, loại bỏ các dược liệu phụ trợ có nhiều chức năng không ảnh hưởng đến hiệu quả thuốc, thậm chí còn nâng cao cấp độ.
Bây giờ đã có loại tốt hơn, Bạch Hiểu Vũ nhìn vào dịch bồi dưỡng có màu sắc không tốt bên trong lớp vỏ trứng của tất cả các quả trứng và cau mày.
Cậu ra lệnh cho hệ thống thay dung dịch bồi dưỡng, đổ dung dịch bồi dưỡng lọ cấp S vào lối vào chuyên dụng của thiết bị ấp trứng.
Rất nhanh, hệ thống thông minh khởi động, bắt đầu pha loãng dung dịch bồi dưỡng, sau khi pha chế xong thì tiến hành thay thuốc.
Bạch Hiểu Vũ nhìn vào dung dịch bồi dưỡng mà thiết bị thải ra, quả nhiên có rất nhiều tạp chất, hiệu quả quá kém. Thậm chí cậu còn có thể cảm nhận được sự tồn tại của loại tạp chất màu đen đáng ghét đó. Dùng dịch bồi dưỡng như vậy thì làm sao có thể ấp ra được những đứa con khỏe mạnh?
Vì vậy, Bạch Hiểu Vũ đã cho robot lấy những dung dịch bồi dưỡng ban đầu này ra, mang đến cửa phòng nuôi cấy để tưới hoa. Euphoria x TYT
Cậu làm xong tất cả những việc này, đột nhiên nhớ đến Dư Tây, chắc giờ này bé trợ lý không còn ở trong rừng tìm dược liệu đâu nhỉ?
Cậu dùng quang não liên lạc, một lúc sau mới có người bắt máy, xung quanh tối đen không nhìn thấy người nhưng giọng nói hơi khàn của Dư Tây vang lên: "Anh Bạch?"
Ngay khi Bạch Hiểu Vũ và Dư Tây đang nói chuyện thì có một vị khách không mời mà đến xuất hiện trên ban công nhà Bạch Hiểu Vũ, nó tròn vo và đen xì.
Quả trứng đen lớn này có mục tiêu rất rõ ràng, nhảy thẳng đến lò luyện đan. Sau đó, nó vòng quanh lò luyện đan, có vẻ rất hài lòng.
Mùi của dung dịch bồi dưỡng cực phẩm, không thể sai.
Nó nhảy xuống!
Giây tiếp theo, toàn bộ quả trứng đen lớn bị kẹt trên lò luyện đan, không thể nhúc nhích.
Bạch Hiểu Vũ nhìn hình ảnh phát ra từ video, nghe giọng nói khác thường của Dư Tây, nhíu mày hỏi: “Tiểu Tây, chẳng lẽ cậu bị thương?”
Cậu vẫn chưa quên chuyện gặp linh cẩu trong rừng lúc trước, bây giờ Dư Tây lại ở đó, tất nhiên cậu sẽ lo lắng.
Dư Tây khẽ ho một tiếng, ánh mắt sắc bén lập tức trở lại dịu dàng vô hại: “Không bị thương. Nhưng sau khi uống thuốc của anh Bạch lúc chiều, em ra ngoài không lâu thì toàn thân đau nhức. Sau đó đầu cũng đau, hình như thấy được một vài đoạn ký ức kỳ lạ, tỉnh lại thì không nhớ gì nữa. Bây giờ không sao rồi, anh cho em uống cái gì vậy?”
Bạch Hiểu Vũ thở phào nhẹ nhõm: “Không sao là tốt rồi, đó là thuốc Tẩy Tủy. Uống vào sẽ thay da đổi thịt, có hiệu quả kỳ diệu trong việc nâng cao tư chất và chữa trị vết thương. Bây giờ trời tối rồi, trong rừng không an toàn, mau về đi.”
“Thảo nào thân thể em có vẻ thoải mái hơn rất nhiều.” Dư Tây lưu luyến nhìn khu rừng: “Hơi tiếc vì không tìm được cỏ Tẩy Tủy.”
Cậu ấy có thể cảm nhận được tác dụng của thuốc Tẩy Tủy đối với mình, bản năng mách bảo cậu ấy rằng mình còn cần nhiều hơn.
Dư Tây tỉnh lại từ trận chiến ác liệt một năm trước, mất hết ký ức, sau đó được coi như trẻ mồ côi do chiến tranh và được bố trí trên hành tinh ngoài rìa này.
Nhưng một năm nay, cơ thể cậu ấy vẫn không thể lớn lên, thú hình cũng không thể tiến vào giai đoạn trưởng thành.
Bây giờ tìm thấy hy vọng, đương nhiên cậu ấy khát khao muốn khôi phục.
Bạch Hiểu Vũ bất đắc dĩ: “Tạm thời chưa cần gấp, cho dù bây giờ cậu tìm được cỏ Tẩy Tủy, tôi cũng không thể luyện chế ngay được. Mau trở về đi.”
Cuộc gọi kết thúc, Bạch Hiểu Vũ lại tập trung chú ý vào hàng trứng trước mặt.
Dung dịch bồi dưỡng đã được thay mới, hy vọng những quả trứng này có thể thích ứng nhanh, chắc một hai ngày nữa sẽ có hiệu quả.
Nếu Bạch Hiểu Vũ đưa tay dùng tinh thần lực cảm ứng, sẽ phát hiện tỷ lệ hấp thụ của những quả trứng ngâm trong dung dịch bồi dưỡng lúc này không chỉ gấp năm lần trước đó, mà còn hấp thụ một trăm phần trăm không hề dư lại.
Lúc này, đầu não gửi đến thông báo —— Phòng livestream DQ369 đã đóng cửa hơn ba mươi sáu giờ, có hơn một trăm du khách khiếu nại, xin hãy nhanh chóng tiến hành livestream bồi dưỡng, tiếp nhận giám sát của công chúng.
Bạch Hiểu Vũ thực sự đã quên mất việc livestream, nhưng chuyện cậu livestream đã lan truyền trong hội người quen cũ ở hành tinh Thủ Đô.
Đặc biệt là hơn một trăm anh chị em của cậu, rất quan tâm đến cậu. Bạch Hiểu Vũ không vào danh bạ liên lạc của nguyên chủ, lúc trước khi nguyên chủ bị buộc rời khỏi hành tinh Đế Đô đã chặn nhóm anh chị em này. Nếu không, cậu sẽ phát hiện nhóm chat lúc này vô cùng náo nhiệt.
“Chút tương lai này, mất mặt quá.”
“May mà đồ ăn hại này đã bị đuổi khỏi hành tinh Thủ Đô, nếu không thì làm ảnh hưởng đến hình tượng Hoàng gia, liên lụy đến cả chúng ta.”
“Vô dụng vẫn là vô dụng, dù có đến hành tinh ngoài rìa cũng không yên phận. Cố ý cho bồi dưỡng sư nhà tôi xem qua những quả trứng đó, nghe nói quả nào quả nấy đều thiếu dinh dưỡng, còn có một quả đúng như giải đáp trong livestream, có xu hướng bị tan lòng đỏ. Lại còn dùng dung dịch bồi dưỡng cấp thấp nhất, đừng nói đến việc không ấp ra được thú nhân con, tỷ lệ chết non còn cao. Mẻ trứng này coi như xong.”
“Chậc chậc, tôi thấy anh muốn khoe vị trưởng lão cao cấp của Hiệp hội Bồi dưỡng nhà anh thì có, đừng quên lúc đầu tôi để ý trước, con mẹ nó anh nhảy ra cướp mất, tôi sẽ không để yên chuyện này đâu.”
“Ai mà không muốn lôi kéo bồi dưỡng sư cao cấp, bản thân mình không có bản lĩnh thì trách được ai?”
Những người anh chị em của cậu cãi nhau, nhiều người xem họ cắn xé nhau, cũng có người chờ xem trò hề của Bạch Hiểu Vũ.
Đương nhiên có một bộ phận người nhạy cảm đã dần nhận ra một chút thay đổi của người anh em vô dụng không có đầu óc này, cuối cùng vẫn làm lơ.
Dù sao chỉ là một đứa con bị ruồng bỏ, dù còn ở hành tinh Đế Đô cũng là trò cười trong mắt mọi người, bây giờ bị đày đến hành tinh ngoài rìa lạc hậu thì càng không thể làm nên trò trống gì.
Ngay cả người bố keo kiệt kia, cách đây không lâu cũng nhận được tin tức, nhìn thấy cũng không nhịn được hỏi một câu.
Mà chỉ có một người có biểu cảm rất kỳ lạ, đó là Bạch Sở Phàm xếp thứ hai mươi lăm trong số rất nhiều anh chị em. Xem livestream nghe giọng nói của Bạch Hiểu Vũ rồi im lặng suy nghĩ.
Điều này khác với diễn biến cốt truyện ban đầu, cho dù chỉ là tóm tắt, kết cục của Bạch Hiểu Vũ cũng phải là chết trong tay bọn cướp vũ trụ vào hôm kia.
Vậy mà bây giờ vẫn còn sống nhăn răng?
Nhưng chỉ là một tên hề nhảy nhót, không làm nên chuyện lớn.
Anh ta lại nhanh chóng đặt mục tiêu vào những thứ khác, hỏi trợ lý của mình: “Vẫn chưa tìm được người đó sao?”
Trợ lý cẩn thận trả lời: “Hiện tại vẫn chưa có tin tức, căn cứ vào tin tức truyền về, khả năng cao là Nguyên soái đã…”
Bạch Sở Phàm: “Tiếp tục tìm.”
Anh ta biết đối phương còn sống, dù sao đó cũng là nhân vật chính mà.
Trong lúc Bạch Hiểu Vũ không hay biết gì, hành tinh Đế Đô vẫn luôn xì xào bàn tán về cậu, cùng lúc đó mẹ của Bạch Hiểu Vũ đang sờ bụng mình, ánh mắt bình thản phẳng lặng.
Vũ Nhi, đừng trách mẹ nhẫn tâm, mà là con ở hành tinh Đế Đô chỉ biết gây rắc rối, toàn làm chuyện mất mặt. Bây giờ không thể trông cậy vào đứa lớn, bà ta phải suy nghĩ nhiều hơn cho đứa bé trong bụng.
Bạch Hiểu Vũ không biết lúc này mẹ của nguyên chủ đã dùng nick phụ bỏ theo dõi cậu, cho dù biết cũng sẽ không có phản ứng gì quá lớn. Dù sao cậu cũng không phải nguyên chủ, không có tình cảm với bất kỳ ai ở hành tinh Đế Đô.
Cậu lên mạng mở livestream, nhiệm vụ livestream mỗi ngày là một tiếng. ( app TYT - tytnovel )
Vừa mở livestream đã có rất nhiều người click vào.
Lão đại tôi dám ăn phân: “Hề hề, Bạch Hiểu Vũ cuối cùng mày cũng mở livestream rồi hả? Sợ rồi đúng không? Cho dù mày không dám mở livestream, bọn tao cũng có thể khiếu nại đến khi mày mở livestream!”
Lão đại sa cơ tôi giẫm đạp: “Lần trước bị dọa sợ cứng người rồi chứ gì, ha ha ha, đồ nhát gan.”
Bạch Hiểu Vũ: “Tôi chỉ bận làm việc thôi. Xem ra hôm đó chiêu đãi rất chu đáo, mới khiến các người nhớ nhung tôi như vậy.”
Mọi người trong phòng livestream nhớ lại cảnh tượng lúc đó, sắc mặt lập tức xanh mét.
“Bây giờ mày còn dám kiêu căng, xem ra vẫn chưa rút kinh nghiệm. Livestream lần này mày đừng mơ sẽ suôn sẻ, anh em ơi, đập phá thôi!”
Chẳng mấy chốc, trong phòng livestream lại ném trứng thối, sâu bọ chết, bắp cải thối. Nhưng không ai ném nước cống nữa.
“Lần này không có nước cống siêu thối, mày đừng hòng làm gì được bọn tao.”
Đầu Bạch Hiểu Vũ đầy dấu chấm hỏi, lại tiếp tục hoài nghi mắt nhìn của nguyên chủ.
“Ném mày đấy có thích không? Lần này bọn tao cố tình tắt năm giác quan đấy.”
Bạch Hiểu Vũ nhìn bảng quà tặng bên cạnh tăng vọt, nhướn mày: “Mấy người thấy sao?”
Khu bình luận lập tức kích động.
“Rất tức đúng không, tao thích cái dáng vẻ mày tức nhưng lại không làm gì được tao.”
“+1.”
“+10087.”