Bạch Hiểu Vũ thật sự dở khóc dở cười với nó, cậu dùng tơ tinh thần kéo những xúc tu này ra, lúc trước vì để bọn nó không làm hại cơ thể mẹ, cậu phải đánh những xúc tu này không ít lần.
Bây giờ cậu lại đánh, bọn nó cũng không công kích.
Bạch Hiểu Vũ cho dung dịch bồi dưỡng nồng độ cao vào bên trong trứng, những xúc tu ngổn ngang này bắt đầu hoạt động, chẳng bao lâu sau các chất dinh dưỡng đã được hấp thụ sạch sẽ. Với cùng một lượng thế này, trước kia khi giác hút trên xúc tu vẫn còn, bọn nó cần nửa tiếng để hấp thụ dung dịch bồi dưỡng, bây giờ giác hút biến mất, bọn nó chỉ cần khoảng ba phút là xong. Hơn nữa nhu cầu của bọn nó đã tăng lên, trước kia dung dịch bồi dưỡng ở nồng độ này chỉ cần một bình đầy là đủ, bây giờ còn không đủ cho bọn nó nhét kẽ răng.
Bạch Hiểu Vũ tiếp tục đưa bình thứ hai vào, sau bảy bình liên tục, mỗi xúc tu đều trở nên tròn vo, các xúc tu bình thường linh hoạt giờ cũng trở nên lười biếng, xem ra là ăn no rồi.
Bạch Hiểu Vũ dùng tinh thần lực đẩy bọn nó, miễn cưỡng cũng xem như có đáp lại, có cái thăm dò, tiến lại gần, nhẹ nhàng lắc lư, có cái chuyển động vòng quanh tơ tinh thần của cậu, thậm chí có cái còn mở ra một lỗ hổng ngay đỉnh xúc tu, trong chớp mắt phun ra một đám tơ mỏng nho nhỏ không ngừng lay động theo.
Bạch Hiểu Vũ bị giật mình, nhưng lần này đối phương thật sự nhiệt tình, còn kéo đứt một cái quăng về hướng cậu.
Bạch Hiểu Vũ dở khóc dở cười, trước đó không lâu cậu phát hiện ra một chuyện rất thú vị, bởi vì cậu cho ăn nhiều lần, dường như những xúc tu này coi cậu là người cho ăn. Khác với việc để bọn nó chủ động xông ra, dùng xúc tu để hấp thụ năng lượng từ cơ thể mẹ, bọn nó quen cách thức cho ăn tận miệng này hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT