Bạch Kỳ: “Chuyện này không có gì đáng lo, một đám thương binh thôi mà. Nếu bọn họ hoàn hảo, tôi còn lo lắng một chút, bây giờ tới cả chi giả sinh học bọn họ còn không có, cùng lắm chỉ là một đám phế vật đi lại không thuận tiện mà thôi. Đồ rác rưởi Bạch Hiểu Vũ lại thích thu nhận đám vô dụng, Lâu Hạo lẫn đám thương binh này đều như thế, có thể gây nên sóng to gió lớn gì được chứ?”
Lần sau lúc anh ta điều động những người này đi, cũng tiện thể để bọn họ bắt Lâu Hạo và Đào Lập Mông về.
Đứa em họ kia ngày nào cũng làm phiền trước mặt anh ta, có cánh của Lâu Hạo rồi, anh ta lòng tham không đáy, tiếp tục muốn có những bộ phận khác.
Lúc này, Lâu Hạo tới tìm Bạch Hiểu Vũ đột nhiên hắt xì một tiếng.
Bạch Hiểu Vũ: “Cậu bị ai nhớ thương rồi à?”
Sắc mặt Lâu Hạo đột nhiên tối sầm: “Bây giờ mà nhớ thương tôi chỉ có thể là nhà họ Hoàng thôi ha? Lúc trước bọn họ muốn chuyển tôi tới phòng thí nghiệm gì gì đó, nghe nói chỗ đó đang nghiên cứu mấy cái như vũ khí hình người.”
Bạch Hiểu Vũ: “Đáng tiếc lần trước khi người của Quân đoàn mười sáu tới thì phòng thí nghiệm đã bị hủy, không còn bất kỳ tài liệu nguyên vẹn nào còn lưu lại.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play