Dưới ánh lửa trại, Ứng Trường Xuyên đúng lúc đứng chắn trước mặt cậu.
Bóng dáng cao lớn của hắn che khuất ánh sáng, khiến cậu như rơi vào bóng tối trong nháy mắt.
Một luồng áp lực nặng nề bỗng ập tới, Giang Tuần Ngọc theo bản năng ngừng thở.
Thiên tử không nói gì, vài giây sau đột nhiên khẽ bật cười.
Lúc này, tiếng cười không lời lại còn sắc bén hơn cả ngôn từ. Trong đầu cậu lập tức vụt qua bốn chữ: “Không biết tự lượng sức.”
Trong khoảnh khắc ấy, lòng hiếu thắng suýt nữa đã lấn át nỗi sợ hãi và hổ thẹn vốn nên có với thân phận thần tử.
Dù võ công hai ta ngang nhau, cũng không cần khinh thường ta đến mức này chứ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play