Cô cười: “Con cũng nghĩ vậy. Nếu không vào được bệnh viện quân đội thì tự mình mở phòng khám, vừa chữa bệnh vừa tích lũy kinh nghiệm.”
“Thực ra, chỉ cần bố con nói một câu thì con có thể vào ngay mà không cần thi cử gì cả. Chỉ là ông ấy quá nguyên tắc, cả đời ông ấy luôn như vậy. Năm đó, nếu chịu giúp đỡ thì Lục Trầm đã không phải vất vả ở biên giới bao nhiêu năm trời.”
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
Dư Hoa thở dài đầy tiếc nuối.
Tần Chiêu Chiêu cười nhẹ: “Cũng chính nhờ nguyên tắc đó mà bố mới có được vị trí hôm nay, nhận được sự tôn trọng của các chiến sĩ. Bố làm vậy là đúng, là tấm gương để con noi theo.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT