“Chẳng lẽ em thật sự thấy c.h.ế.t không cứu sao? Dù gì em cũng là người sống trong khu quân nhân mà.”
Câu nói ấy khiến Tần Chiêu Chiêu sầm mặt. Cô nhìn thẳng vào người phụ nữ đối diện, giọng lạnh nhạt:
“Xin bà đừng mang đạo đức ra ép buộc tôi. Chuyện trong nhà không giải quyết được thì lại đẩy sang người khác. Nếu người ta không giúp, lập tức gán cho cái tội thấy c.h.ế.t không cứu. Bà không thấy nực cười à?”
Người phụ nữ không vì thế mà lùi bước, vẫn giữ giọng kiên trì:
“Nếu bọn chị có thể giúp thì đã chẳng phải nhờ em. Em có khả năng mà không ra tay, chẳng phải là thấy c.h.ế.t không cứu sao? Chị nói có sai không? Lỡ chuyện này truyền ra ngoài, người ta chỉ nghĩ em là người m.á.u lạnh thôi.”
Chiếc xe buýt không đông khách, không gian khá yên tĩnh. Dù hai người không lớn tiếng, nhưng lời qua tiếng lại vẫn lọt vào tai những người xung quanh. Mọi người nhanh chóng nhận ra người bán vé này đang cố tình ép buộc.
Một phụ nữ trung niên không nhịn được, lên tiếng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play