Dư Hoa cũng nhìn ra điều đó.
Gương mặt Hứa An Hoa không có biểu cảm gì rõ ràng nhưng cũng không hề từ chối sự chăm sóc của Tống Chân.
Không cam lòng, Dư Hoa tiến lên, nhẹ giọng gọi: "An Hoa, con còn nhớ mẹ không?"
Hứa An Hoa nhìn bà với ánh mắt hoàn toàn xa lạ, sau đó lắc đầu: "Xin lỗi, con không nhớ gì cả."
Mẹ Hứa nghe vậy thì đau xót, nắm lấy tay con trai mà cố gắng giải thích: "Con trai, đây là mẹ của Lục Dao, cũng chính là mẹ của con. Con thử nhớ lại xem?"
Hứa An Hoa nhíu mày, gương mặt hiện rõ vẻ khó chịu. Cậu ta đưa tay day day thái dương rồi lắc đầu: "Con đau đầu lắm, không thể nhớ ra gì cả."
Thấy con trai như vậy, lòng Dư Hoa đau như cắt, vội an ủi: "Không sao đâu, không nhớ được thì đừng cố. Khi nào khỏe hơn, con sẽ nhớ lại thôi." Sau đó bà quay sang bác sĩ hỏi: "Chúng tôi có thể đưa thằng bé về nhà không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play