Lúc đó, chúng ta đâu có ai để ý đến cảm xúc của nó?
Một đứa trẻ chín tuổi, vừa mất đi người thân yêu nhất, nhưng lại không khóc lóc, không oán trách, không tỏ ra yếu đuối... Bà không thấy có gì bất thường sao?
Chúng ta vẫn luôn nghĩ rằng con bé quá hiểu chuyện, trưởng thành qua một đêm. Nhưng thực tế là gì?
Có lẽ từ lúc đó, tâm lý của nó đã có vấn đề rồi. Những gì chúng ta thấy chỉ là bề ngoài. Còn những gì nó thực sự nghĩ, chúng ta chưa từng biết đến."
Lời ông Phương như một mũi d.a.o đ.â.m thẳng vào lòng bà Phương. Mũi d.a.o ấy khoét ra một sự thật tàn nhẫn—một sự thật mà suốt bao nhiêu năm qua họ chưa từng nhận ra.
Mắt bà dần nhòe đi, nước mắt lặng lẽ lăn dài, thấm ướt vạt áo.
"Ông nói đúng..." Bà nghẹn ngào. "Căn phòng của nó lúc nào cũng khóa kín, chưa bao giờ để tôi vào dọn dẹp. Những lúc nó ra ngoài, tôi cũng không thể vào được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play