Vương Tuệ Lan nhìn chiếc áo khoác trên người, khẽ mỉm cười: “Cái này là của anh Từ.”
Tần Chiêu Chiêu ngạc nhiên: “Anh Từ? Em quen người đó từ khi nào? Chị chưa từng nghe em nhắc đến.”
Vương Tuệ Lan mới đến Hải Thị chưa lâu, phần lớn thời gian ở nhà, thế mà đột nhiên lại nhắc đến một người lạ. Dạo này lừa đảo ngoài kia rất nhiều, mà Tuệ Lan lại trẻ trung, xinh đẹp, giọng điệu không giống người địa phương, lỡ gặp kẻ xấu thì sao? Nghĩ vậy, Tần Chiêu Chiêu không khỏi lo lắng, phải hỏi cho rõ ràng.
Vương Tuệ Lan bật cười: “Chính là người bị cướp tiền hôm đó đấy. May mà có anh ấy đưa anh Lục đến bệnh viện rồi thanh toán viện phí giúp. Anh ấy là người tốt. Thím Dư Hoa cũng biết anh ấy, tên Từ Bình An thì phải. Em nghe nói cháu gái của anh ấy nằm chung phòng với An An và An Ninh, hai bé còn từng được em gái anh ấy cho b.ú nữa.”
Tần Chiêu Chiêu vừa nghe đến đây thì chợt nhớ ra: “Là anh trai của Từ Như Ý?”
“Đúng rồi.”
Tần Chiêu Chiêu nhíu mày: “Nhưng sao em lại mặc áo của anh ấy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT