Tuệ Lan đặt đứa bé nằm úp trên cánh tay mình, để bụng bé tựa vào tay, nhẹ nhàng đung đưa. Chỉ vài giây sau, tiếng khóc bỗng nhiên im bặt.
Cả phòng sửng sốt. Dư Hoa mừng rỡ: “Thật sự là đau bụng à? Con giỏi quá! Nếu con không bận việc thì tốt rồi, ở lại giúp Chiêu Chiêu với các bé có phải tốt không.”
Tuệ Lan cười tươi: “Con cũng nghĩ vậy. Nhưng con nói trước, con không nhận lương đâu đấy, chỉ cần cho con ăn ở là được rồi. Con có kinh nghiệm chăm trẻ, đợi chị Chiêu Chiêu hồi phục thì con sẽ lo việc riêng. Nếu mọi người đồng ý, con sẽ ở lại. Còn không thì con đành đến nhà trọ vậy.”
Dư Hoa vội nói: “Con nói thế làm thím ngại lắm, để con làm không công, thím không yên lòng đâu.”
Trong nhà hiện có người giúp việc nhưng họ chỉ phụ trách nấu ăn, dọn dẹp và chăm sóc Á Á, Thanh Thanh, không thể hỗ trợ thêm cho Tần Chiêu Chiêu. Lục Trầm dù đã về, nhưng chăm trẻ sơ sinh là chuyện không đơn giản. Nếu thuê bảo mẫu, chi phí rất cao, chưa kể không biết được tính cách người đó thế nào. Giờ có Tuệ Lan, lại là người thân quen, đáng tin hơn nhiều.
Vương Tuệ Lan xua tay: “Em đi làm là để kiếm tiền của người ngoài, chứ không phải của chị Chiêu Chiêu.”
Câu nói ấy khiến Lục Phi đứng bên cạnh cũng không nhịn được mà nhìn cô lâu hơn một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT