Tần Chiêu Chiêu gật đầu đồng tình. Hiện tại, căn nhà vẫn thuộc về ông bà, nên thím hai dù có muốn cũng không dám đối xử tệ bạc, vì sợ mất quyền sở hữu.
Lục Trầm một lần nữa đề nghị để ông bà cùng bố mẹ vợ qua nhà anh đón Tết. Nhưng bố cô lắc đầu, cười nói:
“Ông bà vẫn còn giữ suy nghĩ cũ, chắc chắn sẽ không chịu qua nhà cháu đón Tết đâu. Hai đứa cũng đừng lo, nhà mình vẫn sẽ có một cái Tết vui vẻ.”
Nghe vậy, Tần Chiêu Chiêu chợt nhận ra rằng, việc chỉ có một đứa con đôi khi cũng có phần thiệt thòi. Nếu cô có anh chị em, thì khi cô không thể về, ít nhất vẫn có người ở bên cạnh bố mẹ, cùng họ đón Tết. Đã có lúc cô nghĩ đến việc khuyên bố mẹ sinh thêm một đứa em, nhưng ý tưởng này ngay lập tức bị bác bỏ, đặc biệt là từ mẹ cô.
Mẹ cô thẳng thắn nói:
“Mẹ sắp bốn mươi rồi, mà cho dù có hai mươi mấy thì cũng không muốn sinh thêm. Bố mẹ đều bận rộn, nếu sinh thêm con, mẹ sẽ phải ở nhà chăm con, không thể đi làm, mọi gánh nặng kinh tế sẽ dồn hết lên vai bố con. Mẹ không muốn để bố con vất vả như vậy. Thật ra, mẹ chưa bao giờ có ý định sinh thêm, có một mình con là đủ rồi. Bố mẹ rất hài lòng với cuộc sống nhẹ nhàng hiện tại, không phải lo nghĩ gì nhiều.”
Bố cô cũng mỉm cười hưởng ứng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT