Cô hít sâu một hơi, bước lên một bước, vẫn giữ nụ cười ôn hòa:
“Bà cô à, thật sự cháu không có ý như bà nghĩ đâu, bà hiểu nhầm cháu rồi. Cháu chỉ lo nghĩ cho em họ thôi. Em ấy đã lớn, biết suy nghĩ rồi, nếu để em đến đây làm con bố mẹ cháu, trong lòng em ấy sẽ ra sao? Chắc chắn vẫn luôn nhớ về gia đình bên bà. Mà cháu biết, bà cũng chỉ nghĩ cho bố mẹ cháu thôi, gia đình cháu thật sự cảm kích tấm lòng của bà. Nhưng bà xem, bố mẹ cháu vẫn còn trẻ, muốn sinh thêm một hai người con cũng đâu có khó.”
Vừa nghe đến đây, bà cô lập tức biến sắc. Vốn dĩ, sau khi nghe Tần Trung giữ lại, bà ta còn có chút hy vọng. Nhưng ai ngờ, Tần Chiêu Chiêu nói thì nghe nhẹ nhàng, nhưng từng câu từng chữ lại đầy ẩn ý, chẳng khác nào ám chỉ bà ta có mưu đồ riêng khi đưa cháu trai đến đây.
Bà cô giận đến suýt nghẹn, trong lòng thầm nghĩ: Đúng là con bé này không dễ đối phó như lời đồn! Nếu không phải vì nhà Tần Trung có điều kiện tốt, lại không có con trai, khiến bà ta lo rằng sau này toàn bộ gia sản sẽ rơi vào tay con bé này, thì bà ta đã chẳng dốc công sắp đặt chuyện này. Để thuyết phục con trai và con dâu đồng ý, bà ta đã mất không ít công sức!
Bây giờ, dù muốn ở lại ăn cơm, bà ta cũng chẳng nuốt nổi.
Bà ta trừng mắt nhìn Chiêu Chiêu, giọng đầy phẫn nộ:
“Giỏi lắm! Không cần nói thêm gì nữa! Tôi không cần các người đưa về, chúng tôi đã tự đến được thì cũng tự về được, khỏi phiền!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play