Chu Phú Quý nhìn cô ta, thấy những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt ấy, nhưng trong lòng lại chẳng hề mủi lòng.
"Cô xin lỗi không phải vì cô thật sự biết sai, mà chỉ vì sợ tôi đưa cô về quê. Tôi đã nói với cô rất nhiều lần, nhưng cô chưa bao giờ chịu nghe. Cô khiến tôi thất vọng về cuộc hôn nhân này."
Lý Kiều Kiều hoảng sợ, giọng nói run rẩy vì khóc:
"Em thừa nhận là em ghét Tần Chiêu Chiêu, nhưng vì anh, em đã bỏ qua lòng tự trọng mà quỳ xuống xin lỗi cô ta. Em đã cố gắng hết sức rồi. Tại sao anh không hiểu cho em? Anh có biết những lời anh nói khiến em đau lòng thế nào không? Em là vợ anh! Anh không thể đối xử với em như vậy!"
Chu Phú Quý vẫn giữ thái độ lạnh nhạt, không chút d.a.o động.
"Cô trộm đồ rồi đổ oan cho Tần Chiêu Chiêu, tôi đã tha thứ cho cô. Khi Tần Chiêu Chiêu và Trương Mỹ Phượng gặp nạn ở Thiên Đường Trại trở về, cô lại cùng thím Lưu dựng chuyện bịa đặt rằng họ bị làm nhục, may mà tôi kịp thời ngăn lại. Tôi cũng đã bỏ qua.
Vì sợ cô buồn chán, tôi nhờ chị Khánh Mai giúp cô vào làm ở xưởng đế giày. Nhưng mới đi làm hai ngày, cô đã ra tay đánh Tần Chiêu Chiêu. Bị sa thải, cô không kiểm điểm bản thân mà còn trách Khánh Mai. Chị ấy lo cho sự an toàn của cô, hộ tống cô về, vậy mà cô lại dọa chị ấy đến mức hoảng sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play