Trong nhà, Lý Kiều Kiều sững sờ ôm nửa bên mặt nóng rát, nước mắt lăn dài. Cô ta nhìn Chu Phú Quý với ánh mắt uất ức, giọng run rẩy:
"Chu Phú Quý... Anh dám đánh tôi?"
Chu Phú Quý giận đến đỏ mặt, giọng lạnh như băng: "Đánh cô vẫn còn nhẹ! Cô có biết vì cô mà doanh trại đã náo loạn thế nào không? Cô nghĩ mình đang làm trò gì vậy?"
Lý Kiều Kiều vốn đã chuẩn bị tinh thần cho cơn giận của anh ta. Cô ta còn nghĩ ra lý do hợp lý để biện minh. Nhưng cô ta không ngờ, hắn lại ra tay đánh mình.
Nỗi tủi hờn dâng lên ngập tràn trong lòng, cô ta nghẹn ngào nói:
"Tôi chỉ muốn dọa Lý Khánh Mai một chút thôi. Làm sao tôi biết chị ta lại cuống cuồng đi tìm tôi như vậy? Tôi đã quay về từ sớm rồi! Anh vừa về đến đã chẳng hỏi han gì, liền giơ tay đánh tôi... Chu Phú Quý, anh quá đáng lắm!"
Chu Phú Quý cười lạnh, nhướng mày hỏi: "Còn chuyện cô bị đuổi khỏi nhà máy giày thì sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play