Lục Trầm trầm giọng đề xuất: "Vậy thì cô kiện họ."
Dương Cúc lập tức lắc đầu, gần như phản xạ: "Không được! Làm gì có chuyện con dâu đi kiện bố mẹ chồng? Xã hội này ai mà chẳng coi trọng danh tiếng? Chồng tôi mới mất chưa bao lâu, nếu tôi kiện bố mẹ anh ấy, chắc chắn bị người ta mắng chết. Mà có khi anh ấy ở dưới suối vàng cũng không nhắm mắt nổi."
Tần Chiêu Chiêu thở dài. Cô hiểu suy nghĩ ấy. Ở thời đại này, danh tiếng quan trọng hơn bất cứ thứ gì. Một khi bị gán cho cái mác "đứa con dâu bất hiếu", dù có lý đến đâu cũng coi như xong.
Lục Trầm cũng gật đầu đồng tình. Nếu có thể giải quyết hòa bình thì nên thử, chỉ khi nào không còn cách nào khác mới nhờ đến pháp luật.
Anh nhìn Dương Cúc, chậm rãi hỏi: "Vậy sau này cô định thế nào? Cứ để họ bám riết mãi vậy sao?"
Dương Cúc ngẩn người. Một lúc sau, cô lắc đầu, giọng đầy bất lực: "Bây giờ tôi cũng không biết phải làm sao..."
Tần Chiêu Chiêu mím môi. Cô vốn là người thẳng thắn, không chịu nổi cảnh bị bắt nạt, càng không thể khoanh tay đứng nhìn một người phụ nữ yếu đuối bị chèn ép đến đường cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT