Bố cô ấy nhún vai, thản nhiên nói: "Bà ấy nghĩ gì, chẳng lẽ bố không biết sao? Bố chẳng thèm để ý. Vậy mà bà ấy cứ bám riết như đỉa, đi theo bố về tận cổng nhà. Bố nói bao nhiêu lời khó nghe, bà ấy cũng không chịu đi. Đứng lì ngay trước cổng, hàng xóm kéo nhau ra xem náo nhiệt như coi kịch. Bà ấy chẳng biết xấu hổ là gì!"
Đại Tráng không nhịn được cười: "Vậy cuối cùng bà ấy đi chưa?"
Bố Từ bật cười: "Đi rồi. Nhưng trước khi đi còn nói bố phải suy nghĩ kỹ, bà ấy sẽ chờ câu trả lời. Bố đáp luôn: ‘Suy nghĩ cái chân bà nội bà đi! Nhà tôi không hoan nghênh bà đâu.’ Thế là bà ấy tức giận đỏ bừng mặt, còn dọa bố sau này đừng có mà hối hận!"
Mọi người trong nhà nghe kể mà cười ầm lên. Từ Như Ý cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Cả nhà cùng nhau vào bếp chuẩn bị bữa tối. Sau khi ăn xong, trời đã tối hẳn.
Lục Phi ngồi uống rượu với bố vợ, nhưng vì còn phải lái xe về nên anh ta không uống nhiều. Trong khi đó, Từ Bình An, Đại Tráng, bố của Đại Tráng và bố của Vương Tuệ Lan uống đến mức mặt ai cũng đỏ gay.
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play