Cô đi một vòng quanh phòng khám, tiện thể lấy về mười lọ thuốc.
Trọng Dương đề nghị lái xe đưa cô về, nhưng cô từ chối. Đã lâu rồi cô chưa về nhà bố mẹ. Ở đây có tuyến xe buýt đi thẳng đến gần nhà.
Thấy cô kiên quyết, Trọng Dương cũng không ép. Ông đứng nhìn cho đến khi cô lên xe mới quay về phòng khám.
Trên xe buýt, hành khách khá đông, chỗ ngồi đã kín hết. Dù có mua vé, cô cũng chỉ có thể đứng.
May mà quãng đường không xa, khoảng hai mươi phút là đến.
Cô đứng cạnh lan can cửa sau, tay bám vào đó để giữ thăng bằng. Thanh lan can sắt lạnh như băng.
Trên tay cô là đôi găng len Vương Tuệ Lan đan cho. Nhưng trong thời tiết âm mười mấy độ, nắm vào lan can lâu vẫn thấy tê buốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT