Thẳng đến khi sắc trời dần tối hẳn, Thẩm Dục vẫn ở trong điện xử lý công vụ.
Tri Ngu chờ đến đêm khuya, nhìn quanh không có ai nàng  lại gặp hắn lần nữa. Lần này, một nội thị từ trong cửa đi ra, dẫn nàng vào đại điện.
Trong điện, ánh đèn hạc sáng rực. Thẩm Dục ngồi trên long tòa tượng trưng cho thiên tử, thần sắc bình thản, dáng vẻ chẳng có chút nào không thích ứng, như thể vị trí này vốn dĩ thuộc về hắn.
Tri Ngu vốn không đoán được tâm tư hắn, thấy hắn chịu gặp mình, lại không dám thả lỏng dù chỉ một chút.
Trên bàn hắn là một chồng tấu chương chất cao. Số công vụ tồn đọng không phải vì khó xử lý, mà bởi vì hắn không hề cho thuộc hạ cơ hội thở dốc, dốc sức giải quyết toàn bộ những hậu hoạn còn sót lại của triều đại trước.
Không giống những bậc đế vương tiền nhiệm, mỗi người đều có ưu nhược điểm riêng, nhưng không phải ai cũng đủ năng lực cầm giữ quân quyền trong tay.
Như Tông Giác, dù đã lên ngôi vẫn không thể giải quyết hậu họa do Đại hoàng tử để lại. Hắn càng trì hoãn, thế lực đối phương càng lớn mạnh, cuối cùng không thể không đem thế cục rối ren giao cho Thẩm Dục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play