Sau khi tắm gội, cảm giác mơ hồ trên đùi dường như vẫn chưa hoàn toàn tan biến.
Phía sau, nô tỳ phụ trách chải tóc cho phu nhân không nhịn được mà cảm thán, giọng đầy ngưỡng mộ: “Lang quân bận rộn như vậy mà vẫn trở về bồi phu nhân ngủ trưa…”
Tri Ngu nghe vậy, chỉ lặng lẽ vuốt phẳng những nếp gấp trên làn váy, nhưng trong đầu vẫn không thể ngăn được những ký ức mơ hồ ùa về—sợi tóc kia lướt qua mắt cá chân, nhồn nhột, từng chút một men dần lên, lan đến tận bắp đùi… Đến đó, những hình ảnh sau cùng lại trở nên quá mức khó nói.
Nô tỳ vẫn tiếp tục khen ngợi: “Lang quân đối với phu nhân thật tốt.”
Có lẽ nàng ta nghĩ rằng Tri Ngu sẽ vui khi nghe điều đó, nhưng nàng chỉ im lặng, đôi mắt rũ xuống, ngón tay khẽ siết lại, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Nô tỳ nhìn nàng, thấy phu nhân dung mạo diễm lệ, đôi mắt xấu hổ đến đỏ hoe, lại càng thêm động lòng người. Dù là hạ nhân như họ nhìn vào cũng thấy xao động, huống hồ là lang quân? Một người kiệm lời, luôn giữ vẻ lạnh lùng như vậy, cuối cùng cũng không thể cưỡng lại sức hút này.
Nô tỳ nghĩ, có lẽ phu nhân cũng vui sướng trong lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play