Bọn họ vừa mới trở về khách điếm. Trong phòng chưa đốt đèn, nên chỉ có ánh trăng nhạt chiếu vào từ khung cửa sổ hé mở. Ánh sáng mờ tối, vậy mà Hạ Tuế An vẫn có thể nhìn rõ khuôn mặt của Kỳ Bất Nghiên , gương mặt ấy như phủ lên một lớp hồng nhạt mơ hồ, đẹp đến mê người.
Âm thanh nhẹ vang lên khi món trang sức bạc theo bước chân chạm đất, rõ ràng vang vọng trong không gian yên tĩnh. Theo từng động tác cởi bỏ đai lưng, lớp áo khoác màu lam trên người hắn cũng từ từ buông lỏng.
Chẳng bao lâu, áo khoác rơi xuống đất.
Tiếng leng keng của tiểu lục lạc khẽ vang lên.
Lúc này, trên người hắn chỉ còn lại một lớp áo trong mỏng lỏng lẻo, vai rộng chân dài, vóc dáng cao lớn.
Thiếu niên ấy mang một gương mặt từ ái như Bồ Tát, khiến người ta sinh lòng thương xót. Say rượu rồi, mà đôi mắt hắn vẫn trong veo như lưu ly, ánh nhìn đượm nước, lại vô cùng dịu dàng, hiền hòa đến vô hại.
Hạ Tuế An mở to mắt nhìn Kỳ Bất Nghiên. Sau khi cảm nhận được cảm giác mềm mại còn lưu lại bên khóe môi, nàng ngẩng đầu lên, thấy hắn đã nằm nghiêng trên giường. Hàng mi dài khẽ cụp xuống, mắt khép hờ, tay buông lơi bên người, đầu ngón tay khẽ cong lại một cách tự nhiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT