Mưa đêm qua kéo dài đến tận nửa đêm mới ngớt. Mặt đất ở Hồng Diệp thôn lầy lội không đều, từng vũng nước đọng rải rác, không khí tràn ngập hơi ẩm nhàn nhạt.
Kỳ Bất Nghiên chỉ giúp Hạ Tuế An mặc váy áo, chưa kịp buộc tóc cho nàng. Mái tóc dài rối tung, phủ xuống hai bên mặt nhỏ nhắn,chỉ bằng một bàn tay của hắn có thể phủ kín mặt nàng.
Sắc mặt nàng tái nhợt, làn da vì khó chịu mà trở nên đỏ bừng, trông lại càng yếu ớt hơn.
Chiếc váy đỏ vốn khiến Hạ Tuế An ngày thường mang vẻ tiên linh, nhưng hôm nay mặc trên người nàng lại chỉ càng làm nổi bật sự xanh xao, tựa như bị sắc đỏ nuốt chửng, trở nên mong manh đến đáng thương.
Gió khẽ thổi qua, không lạnh lắm, nhưng nàng vẫn run lên.
Cơn sốt khiến nàng mất dần ý thức, bàn tay mơ màng níu lấy vạt áo Kỳ Bất Nghiên, đầu ngón tay như muốn xuyên qua lớp vải chạm vào da thịt hắn.
Hắn mặc cho nàng nắm chặt, dường như không hề cảm thấy đau, thậm chí còn có chút thích thú.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT