Kỳ Bất Nghiên nhìn lên bàn trong thư phòng, thấy Hạ Tuế An nhanh tay ném quyển sách kia vào giữa mấy quyển cổ thư. Bìa thư không khác biệt mấy so với sách cùng loại, nếu không nhìn kỹ chữ viết trên đó thì khó mà phân biệt được.
Hơn nữa, quyển sách này còn bị Chung Lương lật xem đến mức cũ kỹ, trông chẳng khác gì mấy cuốn cổ thư đã được Kỳ Bất Nghiên đọc đi đọc lại.
Hạ Tuế An biết Kỳ Bất Nghiên có tính tò mò, đặc biệt là với những thứ mà nàng từng xem qua. Vì vậy, nàng chỉ có thể giả vờ chán nản, tiện tay lấy một quyển cổ thư lên đọc.
Mà những quyển sách hắn từng xem qua, hắn thường sẽ không còn hứng thú lật lại. Nếu biết nàng đang đọc một cuốn xa lạ, e rằng hắn cũng sẽ tò mò muốn xem. Hạ Tuế An tuyệt đối không thể để chuyện đó xảy ra.
Kỳ Bất Nghiên nghe nàng nói đang xem cổ thư của mình, lại thấy nàng chẳng có vẻ gì hứng thú, còn tiện tay ném trả lại, liền cũng không để tâm nhiều. Hắn định tìm một chỗ ngồi xuống.
Hạ Tuế An sợ hắn không ngủ được sẽ tìm sách đọc, liền kéo hắn cùng nằm xuống.
Nàng thổi tắt đèn, vươn tay ôm lấy hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT