Bầu trời phủ đầy tuyết, những bông tuyết lớn bay tán loạn, cuốn theo từng cơn gió lạnh buốt như dao cắt. Phía xa, những dãy núi trùng điệp ẩn hiện, chóp núi phủ một lớp sương tuyết bạc trắng, dưới ánh mặt trời phản chiếu những tia sáng lấp lánh.
Vân Niệm khoác chiếc áo choàng xanh nhạt, cổ áo lông tơ được buộc chặt, chỉ để lộ khuôn mặt trắng nõn. Đôi mắt nàng ánh lên ý cười rạng rỡ, tay khoanh trước ngực, chậm rãi lùi lại, tầm mắt giao với chàng thanh niên phía sau.
“Tạ công tử, đây là Bắc Cảnh, chàng đã từng đến chưa?”
Tạ Khanh Lễ lắc đầu: “Vẫn chưa.”
Vân Niệm vung tay ra hiệu, ánh mắt tràn đầy ý cười: “Xem này, ái phi, đây là giang sơn trẫm đánh hạ vì nàng!”
Những lời này nghe thật quen thuộc, giống như nhiều năm trước, nàng cũng từng nói như vậy. Khi đó, lúc cùng chàng ngắm trăng trên phá Nhạc Sơn, nàng cũng đã buột miệng thốt ra những câu tương tự, khiến lòng chàng dâng lên một cảm giác vừa thân thuộc vừa kỳ lạ.
“Nếu vậy, thần thiếp xin đa tạ bệ hạ.” Tạ Khanh Lễ bước tới gần, thuận thế kéo chặt chiếc áo choàng đang hơi xộc xệch của nàng. Hắn mỉm cười, ánh mắt mang theo vài phần trêu chọc. “Thần thiếp nên báo đáp bệ hạ thế nào đây?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play