Ánh trăng như bạc, gió nhẹ thổi qua viện giác, xuân ninh hoa khẽ lay động.
Vân Niệm nhẹ nhàng lau đi nước mắt cho hắn, nhìn hắn khóc nghẹn ngào mà trong lòng vừa chua xót vừa muốn bật cười.
“Ngươi khóc cái gì, ta đã trở về.”
Hắn ôm chặt lấy nàng, cằm tựa lên bả vai mảnh mai, tham lam hít lấy hương thơm quen thuộc—hương thơm đã theo hắn suốt mười năm trong những giấc mộng triền miên.
“Ngươi đã trở lại, thật sự đã trở lại sao?”
Vân Niệm cũng ôm lấy hắn, ghé sát bên tai mà thì thầm từng tiếng một: “Ta đã trở về.”
“Ta trở về bên cạnh Tạ Khanh Lễ, ta trở về nhà của chúng ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT