Bạch Nguyên cũng đã hoàn toàn thích nghi với cuộc sống trong bộ lạc.
Sau mười ngày, gần như ai trong bộ lạc cũng có hai bộ áo ngoài và một đôi giày da.
Có đủ những thứ này, Diệu cũng không còn phải kè kè giữ chặt Bạch Nguyên, không cho cậu ra ngoài nữa.
Sau khi hoàn thành xong quần áo và giày dép, tay Bạch Nguyên mỏi nhừ. Cậu ngả người lên người Diệu, đưa tay ra trước mặt hắn, chỉ nói đúng một câu:
“Mỏi quá.”
Ngay lập tức, Diệu tri kỷ giúp cậu xoa bóp tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play