Đúng vậy, đời trước cả đời cô cũng không đọc bao nhiêu sách, mỗi ngày bị vây khốn trong nhà làm mụ già, hầu hạ cái này xong lại hầu hạ cái kia, có hiểu biết gì hơn người ta? Trước mắt những người ăn học đọc sách có tiền đồ còn không phải bị ghét bỏ?
Nhưng bọn họ sao lại không thử nghĩ xem, bọn họ có thể đọc sách có thể có thể có triển vọng là dựa vào ai? Không phải là dựa vào cô —người chị cả này đã hi sinh cả cuộc đời, đến cuối cùng trở thành mụ già ai cũng xem thường sao?
Dựa vào cái gì mà xem thường mụ già, dựa vào cái gì mà xem thường sự hi sinh của cô cho gia đình, nếu như không có sự hi sinh của cô thì có thể có tương lai tươi đẹp của Ninh Lan cô ấy cùng Ninh Ba, Ninh Dương sao?
Hút khô máu của cô, nhưng lại xem thường cô.
Sự dịu dàng dưới đáy mắt cô từng chút từng chút lạnh xuống, nhìn Ninh Lan đơ người không tiếp tục nói chuyện, cô bèn mở miệng nói một câu: “Tôi còn chưa hối hận đâu, sao cô lại qua đây thăm rồi?”
Ninh Lan cố gắng giương khóe miệng, một bộ dáng nịnh nọt người, tự cho là rất chân thành nói: “Chị, xin lỗi, trước đây em tức giận… …không nên nói chị như vậy… …”
Ninh Hương cười, “Vậy mày nên nói tao như nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play