Có thể là vì chuyện đã định ra kết cục, Ninh Hương bây giờ trở thành người tự do, thái độ mà Lâm Kiến Đông đối với cô không bảo thủ như trước đây nữa, vậy là tiếp tục hỏi: “Anh ta cứ như vậy đồng ý?”
Ninh Hương cười cười, giọng điệu thoải mái, “Em không có học vấn, từ tận đáy lòng anh ta vẫn luôn coi thường em, cảm thấy em vừa quê mùa vừa thô tục, không xứng với anh ta. Hôm qua em náo loạn như vậy, ưu điểm “hiền huệ” cũng không còn nữa, còn để anh ta mất mặt lớn như vậy, sao anh ta không đồng ý cho được? Anh ta vẫn luôn muốn tìm một cô gái có học vấn trong Tỉnh, ly hôn rồi, anh ta cũng dễ tìm hơn không phải sao?”
Chiếc xe đẩy vừa thô vừa nặng trong tay Ninh Hương, trong tay Lâm Kiến Đông lại hiện lên nhỏ bé hơn rất nhiều, anh đẩy xe tiến về phía trước, quay đầu nhìn Ninh Hương một cái, “Nếu anh ta dễ dàng tìm được cô gái trong Tỉnh như vậy, ban đầu tại sao lại còn cùng em kết… …”
Lời nói đến đây, anh lập tức ý thức được lời này sẽ làm tổn thương lòng tự tôn của Ninh Hương, vậy là kẹt ở đây không nói tiếp.
Ninh Hương không nhạy cảm mấy thứ này, Lâm Kiến Đông nói không sai, đây đều là sự thật. Chỉ cần là sự thật thì có gì không thể đối mặt. Giang Kiến Hải ban đầu cưới cô, chẳng qua chỉ là lấy lui làm tiến.
Cô vẫn cười không để ý, nhìn Lâm Kiến Đông một cái nói: “Người ta cuối năm liền có thể thuận lời làm một Xưởng trưởng rồi, người ta có vốn liếng mà. Dùng lời nói của anh ta, chỉ cần có tiền có địa vị, muốn phụ nữ như nào mà không có?”
Lời vừa nói xong, trong lòng Ninh Hương --------nôn… …

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play