Hôm nay Ninh Hương quay về phòng nhân giống khá sớm, cô vò gạo nấu cơm, khi cho cơm vào nồi để nấu lại cầm sách ra để trên bàn xem một lúc, học thuộc bài văn, chuyên tâm làm mấy đề toán.
Vừa đọc thầm xong một bài văn, đội sản xuất đúng lúc đến giờ tan làm. Lâm Kiến Đông một mình kéo theo đàn gia súc của đội sản xuất quay về, cho vào nhà tranh cột dây lại, xong lại cho ăn lương thực.
Trước đây thời gian Ninh Hương từ phường thêu về đều đã muộn, ăn cơm xong đi càng sớm hơn cho nên Lâm Kiến Đông tan làm về đều không gặp phải Ninh Hương. Khó có được hôm nay gặp được, hơn nữa anh đúng lúc có chuyện muốn tìm Ninh Hương, cũng coi như khéo.
Cho gia súc ăn xong, Lâm Kiến Đông đi đến cửa phòng.
Ninh Hương thấy anh qua đây liền vội vàng gấp sách lại đứng dậy đi ra khỏi phòng, khách sáo chào hỏi anh.
Trong thời đại trước mắt này, người duy nhất ủng hộ và giúp đỡ Ninh Hương chính là vị đội trưởng đội sản xuất Lâm Kiến Đông này. Ninh Hương không phải là người không biết tốt xấu vong ân phụ nghĩa, người khác đối tốt với cô, cô đều nhớ kỹ từng chút một trong lòng.
Hàn huyên hai câu, Lâm Kiến Đông thò tay vào túi áo lấy đồ, cười hỏi Ninh Hương: “Đang xem sách à?”
Ninh Hương gật đầu với anh, cười nhẹ đáp: “Không biết chữ không được mà, nhưng vẫn phải học nhiều.”
Sau khi lớn lên thì cũng không tiếp xúc nhiều, Lâm Kiến Đông không quá hiểu về Ninh Hương, nhưng thấy thái độ kiên quyết muốn ly hôn của cô như vậy, còn mượn sách tự mình học tập, trong lòng anh rất là bội phục.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT