Vẻ mặt cùng giọng nói của Ninh hương vẫn rất bình tĩnh: “Cái gì mà rốt cuộc là vì sao? Vì sao tự nhiên tôi lại khỏe mạnh một cách bất thường? Vì sao tự nhiên lại không che mưa chắn gió cho cô? Vì sao tự nhiên không coi cô là đứa em gái tốt nhất nữa?”
Hốc mắt Ninh Lan hơi đỏ lên, nhìn chằm chằm Ninh Hương, vẫn câu hỏi kia: “Cho nên... rốt cuộc là vì sao?”
Ninh Hương nhẹ nhàng hít một hơi, nghiêm túc nhìn Ninh Lan, một lúc sau mới nói: “Thật ra tôi rất muốn hỏi, vì sao đến bây giờ cô vẫn muốn hỏi đến những chuyện như thế này? Ai quy định tôi phải đối xử tốt với cô? Phải che mưa chắn gió cho cô? Phải trả giá vì cô?”
Giọng nói của Ninh Lan mang theo cảm xúc: “Chị là chị gái ruột của tôi!”
Nói xong không đợi Ninh Hương nói, vành mắt cô ta hồng lên ngập tràn oán hận tiếp tục nói: “Lúc tốt nghiệp, chuyện đơn giản như vậy, rõ ràng chị có thể giúp tôi, nhưng mà chị lại không giúp. Sau khi tôi trải qua cuộc sống ở nhà như vậy, chị chẳng những không đau lòng cho tôi, mà chị còn cười cợt tôi. Rõ ràng chị có thể nắm tay tôi cùng nhau bước đi, nhưng chị lại chỉ muốn nhìn thấy tôi rơi xuống địa ngục.”
Nói xong lại cố gắng hít hít mũi một chút: “Chị có biết sau hai năm đầu sau khi tôi bỏ trốn đã sống thế nào không? Chị có biết tôi khổ sở chịu đựng, cố gắng chịu đựng cho tới ngày hôm nay như thế nào không? Vào ngày mưa to tôi phải ngủ ở gầm cầu, uống nước ở ruộng lúa, tôi phải sống cảnh màn trời chiếu đất, tôi phải sống trong cảnh người không ra người ma chẳng ra ma, tôi...”
“Đừng nói nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT