Lâm Kiến Đông ngồi bên cạnh Ninh Hương và nhìn Vương Lệ Trân mở miệng nói: “Bà đừng lo lắng nhiều thế, đồng bọn của Ninh Lan đã bị bắt cả rồi, bây giờ Cảnh sát tìm kiếm cô ta khắp nơi, chắc chắn cô ta đã trốn ở đâu đó rồi, hơn nữa cô ta cũng không biết A Hương đang ở đây.”
Tất nhiên Vương Lệ Trân cũng hiểu những điều này nhưng vẫn không ngăn nổi sự bồn chồn trong lòng, bà ấy vẫn luôn nhớ đến việc Ninh Hương và Ninh Lan có mâu thuẫn, hai chị em họ từng làm rất căng, bà ấy chỉ sợ Ninh Lan sẽ làm liều trở về gây rắc rối cho Ninh Hương.
Ninh Lan biến mất bao nhiêu năm qua không quay trở về, cũng không có tin tức gì cả nhưng bà ấy chưa từng lo lắng những chuyện này, nhưng khi cảnh sát tìm đến nhà nói chuyện này thì càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi, trong lòng cũng bất không chịu nổi liên tưởng đến những chuyện không tốt đẹp.
Thấy Vương Lệ Trân thở dài, Lâm Kiến Đông lại nói: “Một lát cháu sẽ viết thư gửi về nhà nói một tiếng, năm nay sẽ không về ăn Tết, cháu sẽ ở lại đây với bà và A Hương, có cháu ở đây bà cứ yên tâm, không cần phải lo lắng nhiều quá.”
Nghe xong câu này, Vương Lệ Trân nhìn Lâm Kiến Đông, lại nhìn Ninh Hương, bỗng chốc thả lỏng giọng điệu mở miệng nói: “Cũng tốt, bà không sợ cái gì cả, bà và Ninh Lan dường như cũng không có tiếp xúc qua, bà chỉ lo cô ta sẽ đến tìm A Hương thôi.”
Tất nhiên trong lòng cũng sẽ nghĩ Ninh Lan đi ra ngoài bao nhiêu năm qua cũng không có quay trở về, đặc biệt là khi cảnh sát đến tìm cô ta thì có thể cũng không quay trở về nữa, nhưng những thứ này cũng chỉ là có thể thôi, trong lòng vẫn bất giác thấy lo lắng, chỉ sợ lỡ như.
Nhưng mà có Lâm Kiến Đông ở đây thì những lo lắng này đúng là có thể nhỏ hơn một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT