Đắm chìm trong suy nghĩ về chuyện của Ninh Lan, Ninh Hương và Lâm Kiến Đông quay về nhà ngồi xuống và nhất thời cạn lời. Một lúc sau Vương Lệ Trân đẩy chiếc xe đạp quay trở về nhà thì hai người mới định thần lại và nhanh chóng đứng dậy đi ra ngoài đón lấy rau và xe trong tay Vương Lệ Trân.
Bởi vì chuyện của Ninh Lan nên họ đều quên mất Vương Lệ Trân vẫn còn đang ờ nhà bà Lý chưa trở về, cũng không đến đón bà.
Vương Lệ Trân giao chiếc xe đạp cho Ninh Hương, rau củ trong tay đưa cho Lâm Kiến Đông, bà ấy vừa bước vào cửa đã nói: “Rốt cuộc hai người là người gì thế? Bà thấy họ đi rồi bà mới trở về đấy, ở đây đợi hơn nửa ngày trời, rốt cuộc họ đến để làm gì chứ?”
Lâm Kiến Đông xách rau mang vào trong nhà bếp, Ninh Hương đẩy chiếc xe đạp mang đi dẹp, cuối cùng ba người họ chân trước chân sau đều đi vào nhà bếp, Ninh Hương không có gì giúp được, chỉ đứng bên cạnh nhìn Vương Lệ Trân với thần sắc có chút nghiêm trọng và trả lời một câu: “Là cảnh sát.”
Vương Lệ Trân nghe xong câu này cũng ngơ ngác: “Cảnh sát sao?”
Biểu cảm của Ninh Hương hơi đanh lại và nhìn Vương Lệ Trân gật đầu.
Vương Lệ Trân cũng nghĩ không thông: “Cảnh sát...cảnh sát đến đây làm cái gì chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT