Vương Lệ Trân cười cười, bà khẽ nhíu mày nhìn về phía Ninh Hương: “Có trở về thì bà cũng sẽ không cần ông ta nữa, bây giờ cuộc sống của bà rất tốt, bà cần ông ta quay về làm cái gì chứ? Bà cũng đã vượt qua nửa đời người rồi, bây giờ ông ta trở về thì còn có ý nghĩa gì?”
Trước đây khi cuộc sống thật sự khó khăn, bà ấy vẫn xem chuyện này như là một lý do để sống, thậm chí có phần giống như chấp niệm của bản thân. Sau đó bà ấy gặp Ninh Hương, dần dần bà ấy đã có thêm nhiều động lực để sống tiếp hơn, thì lý do này cũng đã không còn quan trọng nữa.
Cũng là do hai năm qua sống một cuộc sống thoải mái, trong lòng bà ấy đã suy nghĩ rõ ràng, đồ quỷ kia tốt nhất là chết rồi đi, nếu như ông ta còn sống, đời này tốt nhất đừng xuất hiện ở trước mặt bà ấy. Không có bất kỳ lý do gì có thể khiến cho ông ta bặt vô âm tín suốt mấy thập niên.
Ninh Hương đưa tay ra kéo lấy cánh tay của Vương Lệ Trân, cô không nói về chủ đề này nữa, hai người lại cùng nhau xem TV.
***
Tết xuân qua đi, sau mấy ngày an nhàn ngắn ngủi đó, Lâm Kiến Đông lại đi tới Cảng Thành. Ninh Hương cũng tiếp tục làm bức thêu ba chiều của cô. Thỉnh thoảng cô sẽ bớt chút thời gian đi tới trạm thêu, chọn một số sản phẩm mang tới hội chợ triển lãm bán hàng.
Một tuần trước khi bắt đầu hội chợ triển lãm bán hàng, tất cả công tác chuẩn bị đều đã hoàn thành. Trước lúc đó Lâm Kiến Đông có trở về một chuyến, sau đó dẫn Ninh Hương cùng đi tới Cảng Thành tham gia hội triển nghị lãm bán hàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT