Bây giờ không còn phải vắt kiệt thời gian như trước nữa, Ninh Hương ban ngày dành thời gian thêu thùa ở cửa hàng, buổi tối trở về sẽ thư giãn nghỉ ngơi một lúc, không còn thúc ép bản thân gắt gao như vậy nữa.
Bởi vì không có cửa hàng thương hiệu thêu nào khác trên thị trường, hơn nữa danh tiếng của Ninh Hương cũng không thấp, cho nên việc kinh doanh của Ninh Hương Các từ khi mở cửa đến hôm này vẫn rất tốt. Nhất là Thần Hải ở gần, sẽ có người ở bên đó rủ nhau qua mua đồ thêu.
Trong thời đại ngày nay, dù bạn kinh doanh gì, chỉ cần bạn dám nghĩ dám làm, đi trước người khác thì về cơ bản là bạn có thể làm được, vì thị trường chưa phát triển nên có thể nói ai làm bánh thì hơn nửa của chiếc bánh sẽ thuộc về người đó.
Nói tóm lại, mọi thứ đều tốt như Ninh Hương và Lâm Kiến Đông mong đợi, nên bây giờ Ninh Hương không có áp lực tinh thần quá lớn. Chỉ muốn kinh doanh một thời gian, đợi khi có đủ nền tảng và kinh phí sẽ mở cửa hàng đi các nơi khác.
Tối nay ba người cùng nhau nói chuyện rất sôi nổi, sinh động, khi Vương Lệ Trân bắt đầu có vẻ mệt mỏi, Ninh Hương và Lâm Kiến Đông bảo bà ấy về phòng ngủ, cả hai cũng tự về phòng của mình chuẩn bị nghỉ ngơi.
Vương Lệ Trân sống vì lưng không khỏe không muốn leo cầu thang nên tầng dưới. Sau khi Lâm Kiến Đông chuyển đến, anh cũng sống ở tầng dưới, mỗi đêm nếu Vương Lệ Trân cần gì, anh còn có thể dậy giúp đỡ.
Ninh Hương sống một mình trên lầu, trên lầu ngoài giường, nệm, bàn, tủ và bàn viết, phần còn lại hầu như toàn là vật liệu thêu, bản phác thảo khung thêu còn có một số thành phẩm bán thành phẩm do cô làm, giống như một không gian làm việc riêng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT