Nghe xong, Lâm Kiến Đông kéo khoá kéo lên: “Không cần đâu, tính số tiền trên người em và A Hương cũng gần đủ mở một cửa hàng nhỏ. Từ nhỏ mà làm lên, từ từ thôi, ăn một miếng không trở nên mập được.”
Anh hai Lâm Kiến Quân lại nói: “Gần đủ chính là có thể sẽ sẽ không đủ, loại chuyện này dựa vào tính toán sao có thể tính cho chuẩn, nói không chừng trong quá trình này chợt có gì bất ngờ cần dùng tiền gấp rồi sao? Tìm ngân hàng vay tiền cũng phiền phức, em mau cầm lấy đi.”
Lâm Kiến Đông không mở miệng tiếp, Lâm Kiến Bình lại nói: “Coi như bọn anh cho em mượn, sau này các em làm lớn rồi thì trả lại cho bọn anh là được. Hiện tại đừng khách sáo nữa, ngoại trừ mấy anh em chúng ta, nhà khác cũng mượn không ra số tiền này.”
Đây là lời nói thật, trước mắt không nhiều người giàu có, người có thể cho mượn tiền đã ít lại càng ít. Lâm Kiến Đông nín thở suy nghĩ một lát, ngẫm lại tiền bạc dư dả một chút quả thật sẽ tiện hơn, vì thế không từ chối nữa, liền nhận lấy tiền.
Cầm tiền, anh còn nói: “Các anh có giữ lại tiền vốn cho mình rồi chứ? Việc buôn bán của các anh vẫn phải tiếp tục làm đó nha? Không có việc gì thì thường xuyên liên lạc với em để em góp ý cho mọi người, em cũng làm ăn lớn hơn.”
Ba anh em cùng trả lời: “Yên tâm đi, giữ lại rồi.”
Hiện tại căn cơ bọn họ đã ổn định, cũng có thể nói đã sớm làm ra chút thành tựu. Coi như không thể đại phú đại quý, nhưng cuộc sống sau này tuyệt đối sẽ không tệ đi. Nếu như có thể làm lớn như Lâm Kiến Đông nói, vậy đương nhiên là càng tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play