Ninh Hương đi tới cầm cốc lên cho ấm tay uống nước nóng, “Vậy thì dẫn dắt mọi người cùng nhau làm giàu, nghề thủ công của chúng ta cần được kế thừa và phát huy, cần được cả xã hội công nhận, cháu muốn làm cho thợ thêu ở Mộc Hồ của chúng ta đều giàu có. “
Vương Lệ Thâm nhìn vẻ mặt của Ninh Hương, giơ tay gạt đi sợi tóc ướt bị tuyết làm ướt trên trán cô, ánh mắt tràn đầy tự hào nhìn cô, sau đó nghiêm túc nhìn cô rồi nói, “Nha đầu, cố lên.”
Ninh Hương nghiêm túc gật đầu, lại quay đầu nhìn Lâm Kiến Đông, nói với anh: “Cùng nhau cố gắng.”
Lâm Kiến Đông đặt cốc trong tay xuống, ánh mắt nghiêm túc nhìn cô gật đầu.
Lâm Kiến Đông sau khi uống nước nóng làm ấm tay và cơ thể, ngồi nói chuyện với Ninh Hương và Vương Lệ Trân một lúc rồi mới quay lại trường.
Ninh Hương mang ô cho anh, tiễn Lâm Kiến Đông đi rồi đóng cửa lại, cô ngồi trên ghế sô pha ôm lấy cánh tay Vương Lệ Trân, tựa đầu vào vai bà ấy, chậm rãi kể cho bà ấy nghe tất cả mọi chuyện hôm nay cùng với toàn bộ tâm tình của cô.
Vương Lệ Trân vừa nghe vừa mỉm cười trấn an, lòng bàn tay thô ráp đặt lên mu bàn tay Ninh Hương, đem theo nhiệt độ ấm áp nhẹ nhàng vỗ về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT