Lý Tố Phân nở nụ cười nhìn Ninh Hương một lúc, ở bên cạnh chầm chậm mở miệng nói: “A Hương là thanh niên trầm ổn nhất tôi từng gặp, đó giờ đều từng bước đi lên không vội vàng không kiêu ngạo, tôi tin cô ấy sẽ không như thế đâu, cả đời vẫn còn dài lắm đấy, kiếm được chút tiền này đã là cái gì chứ.”
Ninh Hương lại gật đầu: “Dạ!”
Cùng Châu Văn Khiết Lý Tố Phân nói chuyện suốt ngày trời, gần tới chập tối Ninh Hương mới quay trở về trường, lúc ngồi vẫn là chiếc xe buýt đó, cô không cố ý ghi nhớ nhưng đi ngang qua cái gì thì trong đầu đã sớm nhớ rất rõ ràng.
Mỗi lần đến tìm Châu Văn Khiết và Lý Tố Phân học thêu thùa đều là lúc cô vui vẻ nhất trong cả một tuần. Đặc biệt khi quay về nhà ngồi trên xe thổi gió từ cửa sổ, trong lòng sẽ có cảm giác bình yên và sự mãn nguyện rất lớn. Cảm giác mãn nguyện hôm nay mạnh mẽ hơn ngày thường, Ninh Hương ngồi trên xe đọc sách, chỉ cảm thấy ngọn gió thổi vào trong cửa sổ xe đều mang theo hương thơm của hoa quế, quanh quẩn bên đầu mũi của cô và bay lượn xung quanh chân lông kẽ tóc.
Khi cảm giác mùi hương hoa quế càng ngày càng nồng nàn nức mũi thì đột nhiên có người đưa tay ra búng cuốn sách trên tay cô một cái, Ninh Hương kinh ngạc nhanh chóng ngẩng đầu lên, chỉ thấy khuôn mặt cười tươi như hoa, quanh năm không thấy một chút nét u sầu của Sở Chính Vũ.
Sờ vào rất nhẹ nhàng nở nụ cười với cô: “Đi thăm họ hàng sao?”
Ninh Hương định thần lại và nhanh chóng nở nụ cười trả lời: “Đúng vậy, anh là đi thăm nhà xong quay về trường sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play