Ninh Hương nhịn không được bật cười, cười một lúc cô lại nói: “Vậy bà cứ chờ mà xem, bây giờ bọn họ chỉ trỏ cười nhạo bốn anh em nhà họ Lâm như vậy, một ngày nào đó muốn cười không cũng không cười nổi đâu. Không những không cười nổi, cháu sợ là họ còn muốn đi nịnh bợ người nhà họ Lâm đấy.”
Vương Lệ Trân không nghĩ nhiều, thuận miệng bèn hỏi: “Nịnh bợ cái gì?”
Ninh Hương vô cùng chắc chắn nói: “Còn phải nhờ người nhà họ Lâm dẫn dắt bọn họ đó, dẫn bọn họ đi vào trong nhà máy nhập ít hàng hoá, để cho bọn họ cũng được chia một chén canh, đi theo uống ngụm canh kiếm ít tiền. Có điều tới lúc đó, chuyện nhanh chóng phát tài làm giàu là không có khả năng.”
Bởi vì một chén canh phải chia cho nhiều người mà, vậy nên dựa vào nghề này sẽ rất khó để giàu lên được.
Vương Lệ Trân nghe xong chậm rãi gật đầu mấy lần, sau đó tràn đầy mong đợi nói: “Vậy bà sẽ chờ để xem trận náo nhiệt này.”
Ninh Hương cười đáp lại: “Vâng, hẳn là sẽ rất thú vị.”
***
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT