Ninh Hương không cần suy nghĩ gì cả, “Đương nhiên phải nhận, phải nhận chứ.”
Ai lại ngu ngốc đến nỗi ngại tiền chứ, còn là số tiền lớn như thế! Hơn nữa, vừa rồi cô đã xem qua bản thảo, áng chừng đường kính dao động trong khoảng hai mươi xăng-ti mét. Mặt thêu nhỏ như vậy, với tốc độ thêu của cô, làm tỉ mỉ lắm cũng chỉ mất nửa tháng là thêu xong. 
Hơn nửa tháng mà kiếm được những một nghìn đồng tiền là chuyện mà cô chẳng dám nghĩ đến trong ba, năm năm trước đây. Đương nhiên, trong nửa năm gần đây nhất, cô cũng hoàn toàn không dám nghĩ tới chuyện này, chỉ thầm nghĩ nếu mình bán tranh thêu cho nhà buôn hàng thêu thì có lẽ có thể kiếm được nhiều tiền hơn một chút.
Nhưng kiếm nhiều hơn một chút cũng chỉ thật sự có một chút mà thôi, sao dân buôn có thể để người ta kiếm lãi nhiều được? Vậy nên trước giờ cô đều không dám nghĩ: có một ngày, một thêu phẩm do cô làm có thể bán với giá giá một nghìn đồng, có thể lập kỷ lục giá thêu phẩm mới vào thời đại này.
Nào ngờ, cuối cùng cô còn chưa chuẩn bị nói với trạm trưởng Trần chuyện bán riêng, những nhà buôn hàng thêu đó đã đến Mộc Hồ tìm cô trước, càng gia tăng độ nổi tiếng cho cô. Nếu không vì cô ở lại trong kí túc xá đại học, bất tiện, chỉ e những dân buôn này đã tìm đến gặp cô từ lâu rồi.
Hơn nữa với tay nghề thêu hai mặt của cô, làm ra thêu phẩm thêu hai mặt hoàn toàn không là vấn đề. Từ năm đó, khi gặp được Vương Lệ Trân, Vương Lệ Trân đã dạy kĩ xảo thêu hai mặt cho cô. Lúc ấy, cũng vì kĩ thuật thêu này, cô nhận Châu Văn Khiết làm thầy. 
Cứ thế, hai ba năm trôi qua, tuy cô chưa thêu tranh thêu hai mặt cho trạm đặt thêu, nhưng ngón nghề thêu hai mặt của cô vẫn chưa từng bị mai một hoặc thụt lùi, muốn thêu tranh tinh tế và cao cấp hoàn toàn không có vấn đề gì. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play