Trạm trưởng Trần biết bản thảo mà trạm thêu phát ra kia có thể làm ra đồ thêu thế nào, nhưng bản gốc của chính Ninh Hương thì anh ta thật sự không biết cuối cùng sẽ thành dạng gì.
Lúc đầu không ôm hi vọng đối với bức thêu này của Ninh Hương, nhưng lúc nhìn thấy thành phẩm, anh ta quả thật là bị trận kinh diễm. Không đợi cầm đến Tô Thành, anh ta liền bảo đảm nói: “Cái này khẳng định bán chạy!”
Ninh Hương cười cười: “Cảm ơn khẳng định của trạm trưởng.”
Trạm trưởng Trần rất vui vẻ nhận sản phẩm thêu của cô, tưởng tượng hai hai bức tác phẩm này đưa đến Tô Thành, nhất là bức lâm viên đồ kia, sẽ làm cho thợ may Mộc Hồ bọn họ và trạm thêu thêm vinh quang, trong lòng đã cảm thấy vô cùng thoải mái.
Bởi vì vui vẻ, tính tiền cho Ninh Hương cũng cực kỳ hào phóng. Lúc Ninh Hương nhận vật liệu, đột nhiên trạm trưởng Trần lại nhớ tới một số chuyện, liền quan tâm thăm dò mà hỏi Ninh Hương: “Phải rồi, nghe nói bởi vì chuyện sính lễ mà nhà cô bị người ta đập pháp, là nhà cô sao?”
Chuyện này ầm ĩ vô cùng lớn, người ở hai công xã Mộc Hồ và Lý Trạch đều nghe nói. Trạm trưởng Trần lúc ấy cũng là nghe những lời truyền miệng và đồn đãi này, còn nghe một nhân viên kỹ thuật nói, bị đập phá ấy chính là nhà Ninh Hương.
Bị hỏi vấn đề này, Ninh Hương không tránh né cũng không muốn nói nhiều, đơn giản nói: “Không rõ lắm, tôi chưa có về nhà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play