Vừa nãy khi ở chỗ của Lâm Kiến Đông, Ninh Hương đã đột nhiên nghĩ tới, liệu cô có khả năng làm ra những tác phẩm thêu hoàn toàn nguyên bản không? Không cần sử dụng bức tranh của những danh hoạ nổi tiếng, cũng không cần phải dùng những bức ảnh đã trải qua nghiệm chứng thẩm mỹ của vô số người.
Không cần phải thêu những thứ người khác đã sáng tạo ra, mà được thêu những thứ trong tâm trí của mình.
Bản thân Ninh Hương không biết về hội hoạ, nhưng Lâm Kiến Đông khiến cho cô xuất hiện suy nghĩ muốn hợp tác.
Cô lấy bức tranh khu vườn anh vẽ ra thử trước một lần, nếu sau khi làm thử cảm thấy thật sự có khả năng thực hiện được, vậy thì sau này có thể cùng hợp tác với Lâm Kiến Đông. Ban đầu sẽ cân nhắc tới một số đề tài và nội dung để anh vẽ ra trước, còn cô sẽ thêu để tạo ra các chi tiết tinh tế hơn.
Ninh Hương cảm thấy, đối với nghệ thuật, hình thức thể hiện và kỹ thuật tất nhiên là rất quan trọng, nhưng nội dung mới thật sự quan trọng nhất. Toàn bộ kỹ thuật và thiết bị cuối cùng đều vì phục vụ cho nội dung.
Vương Lệ Trân biết cô có nhiều ý tưởng, không phải người có một chút tiến bộ hay thành tựu nhỏ thì sẽ dừng lại. Ninh Hương một mực nghiên cứu và cố gắng, cô muốn có được một trình độ thêu cao, trở thành một thợ thêu chân chính.
Vậy nên bà chưa bao giờ cho rằng Ninh Hương sẽ bỏ cuộc giữa chừng, chỉ nói với cô: “A Hương nhất định sẽ làm được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play