Vương Lệ Trân lại nói: “Thẳng con trai này của bà ta đúng là nuôi uổng mà, dưỡng lão, lo ma chay, không cái nào làm được.”
Ninh Hương cười một cái nói: “Con trai anh ta cũng sẽ nhìn theo học theo thôi, bản thân anh ta cuối cùng sẽ có kết cục gì? Loại chuyện này, gần như đều là đời này học đời kia, cũng có thể nói là đời này báo ứng đời kia.”
Vương Lệ Trân nghĩ nghĩ rồi nói: “Con trai anh ta là người đầu tiên nhìn thấy Lý Quế Mai chết, cháu đừng nói, cũng thật sự sẽ có khả năng như vậy… …”
Mà gần đây hay mấy ngày tiếp đó của nhà họ Giang sẽ có bộ dạng gà bay chó sủa như nào, mâu thuẫn sẽ bùng nổ như nào, không cần đi xem cũng chẳng cần nghe ngóng cũng có thể tưởng tượng được. Người lớn sẽ không làm loạn ở tang lễ, nhưng Giang Ngạn ba đứa nhỏ đó sẽ không quan tâm.
Ninh Hương cũng không hỏi thăm chuyện này nhiều, ở nhà Vương Lệ Trân ăn cơm xong lại tán gẫu mấy chuyện thư giãn liền quay về thuyền của mình. Tắm rửa một cái cả thân thể thoải mái lên, sau đó chốt cửa đóng cửa sổ, chùm chăn vùi đầu đi ngủ.
Bầu trời mùa đông treo mấy ngôi sao sáng, điểm xuyến lên ngôi làng nhỏ bên sông.
Ninh Kim Sing cùng Hồ Tú Liên hôm nay quay về hơi muộn nên bữa tối nhà họ Ninh cũng sẽ muộn hơn. Ngồi xuống ăn cơm đầu tiên không tám chuyện nhà người ta, Hồ Tú Liên nhìn Ninh Lan hỏi: “Thi xong rồi, thi được như nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT