Trong hai năm giày vò này, cuối cùng anh ta cũng hiểu rồi. Thì ra phía sau những hài hòa tốt đẹp, ấm áp bình thản và sự trôi chảy cả đời đều là một người phụ nữ tên Ninh Hương vẫn luôn khom người bận trước bận sau lặng lẽ cố gắng.
Cô ở lại nông thôn chăm sóc mẹ già giúp anh ta, chăm sóc đến khi mẹ anh ta nhắm mắt xuôi tay. Cô giúp anh chăm lo ba đứa trẻ, sau này ba đứa trẻ đều là đứa sau càng có tiền đồ hơn đứa trước, thành tích học tập cũng càng ngày càng tốt, hoàn toàn không cần anh ta phải có chút bận tâm nào.
Anh ta không chỉ không cần quan tâm đến bất kỳ sự vụn vặt nào trong nhà, về đến nhà còn có người hỏi anh ta có mệt không, làm cho anh ta một bàn thức ăn thơm phức, ăn táo cũng là táo đã gọt vỏ xong, để mỗi sáng mai anh ta không cần bận tâm xem cần phải mặc gì.
Một người phụ nữ như vậy thế nhưng anh ta lại chê cả đời người.
Là ai cho anh ta sự tự tin này, chê cô cả một đời?
Ăn xong bữa tối đêm trung thu, Giang Kiến Hải không ngủ được, ở bên ngoài ngắm trăng suốt một đêm.
Bởi vì không còn bao nhiêu ngày nữa, anh ta vẫn dẫn theo Lưu Doanh cùng nhau quay về ăn tết. Lúc trở về anh đã nói rõ với Lưu Doanh, bảo cô ta về nhà cố gắng không được nói chuyện, để tránh lại cãi nhau với Lý Quế Mai và ba đứa trẻ, để cho người ta chê cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT