Lâm Kiến Đông nghe bà ấy nói vậy cũng không bất ngờ, rất bình tĩnh gật đầu đáp: “Vâng ạ. Con đi đặt mua ít máy móc cho đội sản xuất, A Hương đi mua một ít sách, vừa vặn chung đường nên đi cùng nhau.”
Trần Xuân Hoa vẫn rất uyển chuyển, bà ấy nhịn nửa ngày mới lại hỏi tiếp: “Vậy con với con bé ấy. . . . . . Bây giờ là tình huống gì?”
Lâm Kiến Đông ngẩng đầu nhìn Trần Xuân Hoa, lại nhìn sang mấy ánh mắt cũng đang tò mò, gương mặt đầy vẻ căng thẳng kia, sau đó anh chợt nở nụ cười.
Trần Xuân Hoa không hiểu: “Con cười cái gì?”
Lâm Kiến Đông gắp một miếng dưa muối cho vào trong miệng, anh vẫn cười, lên tiếng hỏi: “Mọi người cảm thấy thế nào?”
Trần Xuân Hoa đưa mắt lườm anh: “Vậy con cảm thấy chúng ta cảm thấy thế nào?” Ngoại trừ việc hỏi về mối quan hệ kia ra, bọn họ còn có thể hỏi chuyện gì nữa?
Lâm Kiến Đông cầm đũa bình tĩnh nhai cơm và dưa muối trong miệng, nuốt xuống rồi mới nói: “Vậy con nói cho mọi người nghe một chút, mọi người quay về nghĩ lại chuyện này một lần nữa xem. A Hương tự mình muốn ly hôn với Giang Kiến Hải, vì sao, bởi vì sau khi kết hôn cuộc sống cô ấy phải trải qua vô cùng mệt mỏi, quả thật là không ai ngờ tới. Gia đình Giang Kiến Hải là cái dạng gì, anh ta vừa có công việc lại có tiền, trong nhà chỉ có một mẹ già và ba đứa con nhỏ, cộng thêm cả A Hương nữa thì ngày thường cũng chỉ có năm người. Ngay cả cuộc sống nhà Giang Kiến Hải mà A Hương còn không muốn, chẳng lẽ cô ấy lại muốn cuộc sống của nhà chúng ta?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play