Trong lòng suy đoán, cô ta vội vàng quay đầu lại, đi nhà xưởng tìm Giang Kiến Hải. Cũng may anh ta ở ngay văn phòng nhà xưởng chứ không đi đâu, cô ta tìm được văn phòng lập tức đi vào cửa nói: “Tiền với phiếu trong nhà đều bị trộm hết rồi, Giang Ngạn, Giang Nguyên với Giang Hân bây giờ cũng không thấy về nhà, anh có biết bọn nó đi đâu không?”
Giang Kiến hải nghe thấy vậy trong lòng trùng xuống, anh ta cả ngày đều vội vàng làm việc, chạy đi chạy lại quanh nhà xưởng xử lý đủ loại chuyện, làm sao nah ta biết Giang Ngạn, Giang Nguyên với Giang Hân đi đâu? Bọn chúng có thể đi đâu được chứ?
Giang Kiến Hải nhíu mày nói: “Có ý gì?”
Lưu Doanh lạnh lùng nghiêm mặt, nói chuyện cũng không dễ nghe: “Ý của em là, chắc chắn bọn chúng đã lấy trộm tất cả tiền bạc ở trong nhà rồi trốn đi! Anh nuôi dạy con cái cũng tốt thật, trộm toàn bộ tiền của gia đình, không chừa lại đồng nào!”
Giang Kiến Hải nghe cô ta nói vậy lại đau đầu, não như muốn nổ tung. Anh ta cắn răng nhẫn nhịn, không muốn chấp nhặt cùng cô ta, vội vàng đứng dậy về nhà.
Sau khi vừa về đến nhà, trong phòng quả nhiên bị người khác lục tung lên, mà Giang Ngạn, Giang Nguyên cùng Giang Hân không về nhà.
Bây giờ thật sự anh ta không đau lòng vì bị mất tiền, mà lo lắng cho sự an toàn của ba đứa nhỏ. Bản thân bọn chúng chưa từng đi xa nhà, hơn nữa không có đủ tiền để ở nhà khách, chỉ có thể ngủ đầu đường xó chợ. Còn có Giang Hân nhỏ như vậy, sợ rằng Giang Ngạn với Giang Nguyên sẽ làm lạc mất Giang Hân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT