Ninh Hương biết làm rất nhiều món, hầu như mỗi món đều làm rất ngon. Hiện tại nhớ tới, dù là mùi vị hay là cách bày trí, tất cả đều không thể bắt bẻ.
Chỉ là không còn nữa, đó đều là những cảnh tượng mà bây giờ về nhà không còn nhìn thấy nữa.
Hiện tại mỗi ngày trước khi về nhà, Giang Kiến Hải đều sẽ hít sâu thầm cầu nguyện trong lòng, hy vọng hôm nay về nhà có thể trải qua một đêm bình an, có thể yên ổn không cãi nhau không làm loạn cho đến sáng mai.
Tiện thể, có thể sống thêm mấy năm.
Kết quả hôm nay anh ta hít sâu vài hơi về đến nhà, mới vừa duỗi tay ra mở cửa, đến chân còn chưa bước vào, đầu óc liền vang một tiếng 'ong' lớn, suýt nữa trực tiếp bị một cơn nổ mạnh.
Trong nhà giống như vừa mới bị trộm, hoặc là nói vừa mới bị cướp, đồ vật đều bị đập phá, không còn nhiều chỗ có thể đặt chân hay có thể xem. Mà Lưu Doanh đang ngồi ở ghế sô pha gỗ được phủ bằng ren trắng, trên cánh tay là vết xanh tím.
Lại chuyển mắt một chút, Giang Ngạn bị thương ở đầu, trán đang đổ máu, mà Giang Nguyên bị thương ở mu bàn tay, không biết khi nào mà bị đồ làm xước một lỗ trên mu bàn tay thằng bé, cũng là một đường máu đỏ doạ người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play