Giang Kiến Hải nghe cô nói vậy sững người, cũng không biết phải nói gì thêm. Tuy rằng anh ta không nhớ rõ là khi nào mình nói như vậy, nhưng anh ta nhớ câu này anh ta từng nói rồi.
Ninh Hương vừa nói xong thì nhìn thấy Lâm Kiến đông bước đến. Thế nên cô có tình nhìn ra ngoài đình lâu một chút, ánh mắt không hề thu về, nói với Giang Kiến Hải: “Không làm phiền xưởng trưởng Giang nữa, chúng tôi là đi hai người đến đây.”
Giang Kiến Hải ý thức được điều gì đó, theo ánh mắt của cô quay đầu lại nhìn, thấy một người đàn ông bước vào đình, người này trông trẻ tuổi hơn anh ta rất nhiều. Khoảnh khắc nhìn thấy người đàn ông này, biểu cảm của anh ta trong phút chốc trở nên khó coi vô cùng, mím chặt môi, thu hồi tầm mắt quay người lại.
Giang Kiến Hải không quen biết Lâm Kiến Đông, nhưng nhân vật như Giang Kiến Hải, Lâm Kiến Đông đương nhiên biết đến. Khi anh bước đến đã nhìn thấy anh ta, thế nên bước vào trong đình thì lập tức đứng cạnh Ninh Hương, mỉm cười chào hỏi một câu: “Đây không phải là xưởng trưởng Giang sao? Anh cũng đến đây đi dạo à?”
Nói xong thì nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài, không đợi Giang Kiến Hải nói gì thêm, lại tiếp tục cười hỏi: “Một mình anh đến đây thôi sao? Xưởng trưởng phu nhân đâu? Hình như anh còn có ba đứa con nhỉ, chủ nhật không đi dạo cùng nhau sao?”
Vành tai Giang Kiến Hải nóng lên, sắc mặt trở nên không tự nhiên, giống như người ta hỏi là câu hỏi khó trả lời vậy. Ánh mắt anh ta lạnh băng nhìn Lâm Kiến Đông một cái, khóe miệng vẽ lên nụ cười khô khan: “Còn bận lắm.”
Lâm Kiến Đông lại nói: “Tôi nhớ là vợ mới cưới của anh hình như bán công việc trên thành phố rồi nhỉ, chủ nhật vẫn còn bận như vậy sao? Vậy có lẽ là ở nhà dạy con nhỉ, vậy ba đứa con của anh chắc chắn sẽ thành tài.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT