Lâm Kiến Đông giữ chặt mái chèo không muốn đưa cho cô, chỉ nói: “Không cần đâu, chèo thuyền thì tốn bao nhiêu sức lực chứ? Em cứ ngồi đấy là được, có lẽ sắp đến nơi rồi. Em phải giữ lại sức, khó lắm mới đi được chuyến này, đến Tô Thành phải đi dạo khắp nơi.”
Ninh Hương vẫn thấy như vậy không tốt, tranh giành với anh một hồi, nhưng cuối cùng vẫn không giành nổi anh, vậy nên chỉ đành ngồi xuống để anh chèo. Nhìn thấy mặt trời từ phía Đông nhô dần lên cao, Ninh Hương liền nói chuyện phiếm với Lâm Kiến Đông. 
Hai người bây giờ cũng đã thân thiết, nói chuyện cũng không còn câu nệ nhiều nữa, chuyện gì cũng có thể lôi ra nói vài câu. Nói chuyện một hồi lại nói sang vấn đề tình cảm, Ninh Hương cũng không hề né tránh, hỏi Lâm Kiến Đông: “Sao anh lại không kết hôn thế?”
Nói xong cô lại giải thích: “Em không có ý gì đâu, chỉ là hơi tò mò thôi.”
Điều kiện của bản thân anh thật sự cũng khá tốt, tốt nghiệp cấp ba, vừa có văn hóa lại ham làm lụng, chẳng qua điều kiện gia đình không tốt gây trở ngại cho anh, nhưng cũng không đến mức không lấy được vợ, dù gì nhân phẩm ngoại hình đạo đức của anh đều rất tốt.
Theo Ninh Hương nhận thấy, anh so với những người con trai khác đều tốt hơn rất nhiều lần, biết giặt giũ nấu cơm, mỗi ngày đều để tâm đến công việc, bỏ công sức vì chuyện lớn nhỏ trong đại đội, trông đại đội không một ai nói anh không tốt. 
Lâm Kiến Đông cũng không ngại người khác hỏi anh vấn đề này, rất thành thật trả lời Ninh Hương: “Không muốn kết hôn, không muốn làm khổ con gái nhà người ta. Nhà anh nghèo, lấy vợ về cũng là để cô ấy sống tủi sống khổ, cả nhà cãi vã ồn ào, không có gì vui cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play