“Ở nhà chồng bị ấm ức về nhà mẹ để, nhận được không phải an ủi cũng không phải là chỗ dựa, mà là một câu nhà mẹ đẻ là thông gia, không có việc gì tức giận cũng chạy về nhà mẹ đẻ, như vậy không đúng! Nhà họ Giang sẽ có thành kiến đối với nhà chúng ta.”
“Cho tới bây giờ các người cũng không bao giờ quan tâm con ở nhà họ Giang có sống tốt hay không, con sống ở nhà họ Giang giống như một góa phụ, hầu hạ ác phụ Lý Quế Mai, con có ba đứa nhóc hư hỏng Giang Ngạn, tất cả các người đều không thấy đau lòng. Vừa nói thì
bro con già mồm cãi láo, có người vợ nào hầu hạ mẹ chồng mà không tủi thân, trẻ con đứa nào cũng nghịch ngợm, là do con xấu tính nên mới so đo với trẻ con.”
Có một số việc, không nói thì nghĩ là tốt, nhưng vừa nói thì giống như miệng cống trào ra, muốn dừng cũng không dừng được. Giọng nói Ninh Hương có chút khàn khàn, nhưng hốc mắt của cô cũng không đỏ.
Cô không để cho Hồ Tú Liên cơ hội nói chuyện, đơn giản là muốn trút ra hết, tiếp tục gào lớn: “Từ nhỏ lúc con mới biết cầm cái chổi, đã giúp mẹ làm việc! Con chỉ lớn hơn Ninh Lan hai tuổi, năm tuổi con phải chăm nó! Mười tuổi bỏ học về nhà kiếm tiền, tất cả tiền kiếm được đều đưa cho gia đình, bản thân con ngay cả một cây kẹo bông gòn cũng không dám mua.”
“Sau khi kết hôn mỗi lần về nhà mẹ đẻ, Ninh Ba, Ninh Dương thấy mặt là đòi ăn, không mua đồ ăn thì lập tức cùng nhau lục tìm túi đồ của con, trong mắt bọn nó không có con, chỉ có tiền và đồ ăn thôi! Ninh Lan lại vô lương tâm nhất!”
Nghe thấy câu cuối, Hồ Tú Liên cũng tức giận, trừng mắt nhìn cô: “Vậy thì Ninh Hương con có lương tâm! Con có lương tâm nên con biến cuộc sống tốt đẹp của cả nhà thành thảm họa? Mẹ thấy con mới là người vô lương tâm!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT